Thấy trận chiến đã kết thúc, chín vị đệ tử vương hầu Trường Thanh Tiên Quốc đều bị thua, toàn thân nhuốm máu, mọi người khẽ than một tiếng. Xem ra thế hệ thanh niên của Trường Thanh Tiên Quốc có vẻ hơi kém.
Nhưng cũng khó trách được. Trải qua một trận rung chuyển như vậy, bên Trường Thanh Đại Đế lại không sinh ra nhiều hậu nhân. Còn Thiên Lam Tiên Quốc, kẻ khống chế sau màn vụ nội loạn ở Trường Thanh Tiên Quốc, và Chí Tôn Kiếm Phái đều lặng lẽ phát triển nhiều năm, tích luỹ hơn Trường Thanh Tiên Quốc sau trận nội loạn kia nhiều.
Theo một ý nào đó mà nói thì lời của Thiên Lam Giang không phải không có lý. Lứa thanh niên hậu bối phản ánh thực lực của một thế lực. Nếu lứa thanh niên của một thế lực có thực lực tổng thể mạnh hơn một thế lực khác, chứng tỏ thực lực của thế lực ấy rất sâu.
Đương nhiên đây là luận bàn trên chiến đài, có lẽ không thể hiện được hết thế lực tổng thể cho thế hệ thanh niên, nhưng có thể nhìn ra chút dấu vết.
Chín cường giả Chí Tôn Kiếm Phái xếp thành một hàng, chắp tay nói với thanh niên Trường Thanh Tiên Quốc kia:
- Đa tạ.
- Toàn thắng. Chí Tôn Kiếm Phái không hổ là môn phái chí tôn về kiếm đạo, không ngờ lại có một vị vương giả trong kiếm trời sinh như vậy. So sánh ra thì Trường Thanh Tiên Quốc có vẻ không được rồi.
Thiên Lam Giang bình tĩnh nói:
- Bằng vào thực lực đó, Long Hạo điện hạ vẫn phủ nhận ước định của hai Tiên Quốc năm xưa, thật khiến ta sợ hãi.
- Luận bàn là luận bàn, còn ước định lại là chuyện khác. Giang điện hạ cứ nhiều lần nói hai việc đó làm một như vậy, quả thực có phần quá đáng.
Trường Thanh Long Hạo lạnh giọng xuống, có vẻ không vui.
- Sao không thể gộp làm một. Trường Thanh Tiên Quốc trải qua náo động nên quên cả một vài quy tắc của Tiên Vực rồi sao.
Thiên Lam Giang lạnh nhạt nói:
- Tiên Vực rộng lớn, mà khu vực phía đông ta cũng có quy định riêng của mình. Nếu Trường Thanh Tiên Quốc làm trái với ước định, Thiên Lam Tiên Quốc ta có tư cách mời các thế lực lớn phía đông Tiên Vực tiến hành Tiên Vực Quyết Định để chấp hành ước định. Nếu Long Hạo điện hạ đã quên quy tắc cổ này, hãy về thỉnh giáo Đại Đế đi.
- Quy tắc của vài chục năm trước mà ngươi cũng lấy ra để nói chuyện, để uy hiếp Trường Thanh Tiên Quốc ta?
Sắc mặt Trường Thanh Long Hạo dần sắc bén. Trường Thanh Tiên Quốc hắn vốn sừng sững một phương. Từ khi thành Tiên Quốc tới nay, mà Thiên Lam Tiên Quốc lại muốn dùng cái quy định vốn bị bỏ đi nhiều năm để xui khiến các thế lực lớn ở phía đông Tiên Vực tiến hành Tiên Vực Quyết Định, cưỡng ép chấp hành cái gọi là "ước định" kia, đúng là buồn cười.
Thảo nào bọn họ đòi vào hoàng cung Trường Thanh Tiên Quốc để luận bàn, xem ra đã chuẩn bị từ trước rồi.
- Xem ra Long Hạo điện hạ cũng biết. Trường Thanh Tiên Quốc ngươi không tuân thủ ước định của Tiên Quốc, chẳng lẽ Thiên Lam Tiên Quốc ta sẽ tuyên chiến luôn với Trường Thanh Tiên Quốc à? Như vậy thì đều là tai hoạ cho cả hai nước, nên đành phải do các thế lực lớn tới quyết định thôi. Ta tin các thế lực của phía đông Tiên Vực này sẽ có quyết định công tâm.
Thiên Lam Giang chậm rãi nói. Từ lúc tới hoàng thành Trường Thanh Tiên Quốc tới giờ, mỗi bước tỉ mỉ, cẩn thận, áp sát, hiển nhiên đã có dự tính từ trước.
- Tiền bối, Tiên Vực Quyết Định là gì?
Tần Vấn Thiên truyền âm hỏi nhân vật Tiên Vương bên cạnh.
- Đây là chuyện từ rất nhiều năm về trước. Trước khi Tiên Vực chưa thống nhất, các thế lực lớn đều do nhân vật Đại Đế cổ mạnh nhất cai quản, không dám không theo. Nhưng Tiên Vực quá lớn, Đại Đế cổ đều theo đuổi cảnh giới vô thượng, hoàn toàn không rảnh quản lý Tiên Vực, để cho các thế lực tự làm theo ý mình. Thế lực ở khắp mọi nơi, thường xuyên xảy ra tranh chấp. Vì ngừa đại loạn xảy ra, sứ giả của Đại Đế cổ đã khiến các thế lực của Tiên Vực khởi xướng ra Tiên Vực Quyết Định, do các thế lực cao nhất quyết định hướng đi cuối của một sự kiện nào đó.
Vị cường giả Tiên Vương bên cạnh giải thích cho Tần Vấn Thiên:
- Chỉ là sau đó Tiên Vực tan rồi hợp. Sau thời vị Đại Đế cổ, các cường hảo khắp Tiên Vực nổi lên, không còn vương giả tuyệt đối tới thống trị nữa nên không ngừng phân tranh. Cái thứ gọi là Tiên Vực Quyết Định đã không còn tồn tại nữa. Chỉ là vài chục vạn năm trước có xảy ra một sự kiện cần Tiên Vực Quyết Định, đó là lần cuối, sau đó thì không thấy nữa.
- Lúc trước dưới sự cai trị của Đại Đế cổ, thế lực lớn mà xảy ra mâu thuẫn thì sứ giả của Đại Đế sẽ tiến hành Tiên Vực Quyết Định để cân bằng các thế lực. Nhưng nay đã không còn những nhân vật như Đại Đế cổ nữa, mà các phương đã cắt cứ các nơi trong Tiên Vực. Thiên Lam Tiên Quốc nói muốn dùng Tiên Vực Quyết Định, đó chẳng qua là liên kết với các thế lực bên ngoài để chèn ép Trường Thanh Tiên Quốc. Mà các thế lực bên ngoài lại can thiệp vào việc trong nước hắn, hoàn toàn chính là vô lễ.
Tần Vấn Thiên cảm thấy phẫn nộ.
- Đúng là ý này. Thiên Lam Tiên Quốc muốn khởi xướng Tiên Vực Quyết Định, một khi ước định được thành lập, công chúa của Trường Thanh Tiên Quốc bị mang đi, thì Trường Thanh Tiên Quốc sẽ thành trò cười cho người đời.
Vị Tiên Vương kia truyền âm nói.
- Nếu như Trường Thanh Tiên Quốc không đồng ý?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Các thế lực tham gia Tiên Vực Quyết Định không phải sao? Cấp thế lực, nếu mà chúng ta ở phía đông Tiên Vực thì do các thế lực cao nhất phía đông quyết định. Chỉ cần một nửa số thế lực tham dự Tiên Vực Quyết Định mà đồng ý thì Trường Thanh Tiên Quốc phải chấp hành. Nếu Trường Thanh Tiên Quốc bác bỏ quyết định đó thì có thể tiến hành cuộc chiến quyết định, do phe đồng ý và phe phản bối tham chiến. Song phương tự ước định với nhau. Có thể tham chiến ở cấp Tiên Đài, Tiên Vương, thậm chí là Tiên Đế. Ví dụ như Cơ Đế và Trường Thanh Tiên Quốc phản đối, Tử Đế và Thiên Lam Tiên Quốc cùng với Chí Tôn Kiếm Phái lại tán hành, như vậy Cơ Đế và Trường Thanh Tiên Quốc có thể tiến hành trận chiến quyết định với đối phương. Mỗi một trận chiến đều phải phân sinh tử. Thắng, ước định vô hiệu; thua, trả cái giá gấp đôi.
Cường giả Tiên Vương tiếp tục truyền âm cho Tần Vấn Thiên, nói:
- Nếu phía Trường Thanh Tiên Quốc thua rồi mà còn không chấp hành ước định thì có nghĩa là tuyên chiến với các thế lực phía đối phương. Đương nhiên Trường Thanh Tiên Quốc có thể trực tiếp khiêu chiến chứ không tham gia trận chiến quyết định nữa. Nhưng chẳng ai muốn tiến hành một cuộc chiến lớn như vậy, kể cả phía Thiên Lam Tiên Quốc. Trận chiến này liên luỵ quá rộng, bên Thiên Lam Tiên Quốc cũng không dám chắc chắn là có thể huỷ diệt được Trường Thanh Tiên Quốc.
- Nói như vậy, trận chiến đấu ngày hôm nay chỉ là cuộc chiến tiên phong. Thiên Lam Tiên Quốc không ngừng tạo áp lực cho Trường Thanh Tiên Quốc, còn liên kết với Chí Tôn Kiếm Phái để triển lộ thực lực, chính là muốn Trường Thanh Tiên Quốc phải làm theo ước hẹn, chèn ép Trường Thanh Tiên Quốc từng chút một.
Tần Vấn Thiên truyền âm. Vị Tiên Vương bên cạnh khẽ gật đầu, trận chiến này vốn được ủ mưu đã lâu.
- Chuyện của Trường Thanh Tiên Quốc ta còn chưa đến lượt các thế lực khác quyết định.
Đột nhiên, một giọng nói lạnh lẽo đầy bá đạo truyền tới từ hư không, vang vọng trên không trung hoàng cung. Không rõ là ai nói, nhưng uy áp vô hình khiến các cường giả Tiên Vương cảm thấy áp bách nặng nề, hẳn là một vị cấp Tiên Đế.
- Đúng vậy, chuyện từ thời Đại Đế cổ mà Thiên Lam Tiên Quốc lại lấy ra để nói, không khỏi quá buồn cười.
Trường Thanh Long Hạo cũng nói với ngữ khí lạnh lùng:
- Ta lặp lại một lần nữa, ước định năm đó không đại diện cho Trường Thanh Tiên Quốc ta, đầu tiên, ước định đó vô hiệu.
- Vậy sao?
Thiên Lam Giang cười khẩy. Hắn lập tức vung tay ra, khiến một quyển trục tức thì bay lượn trong hư không. Quyển trục này toả ra ánh sáng rực rỡ, lơ lửng giữa không trung, rồi từ từ mở ra. Mọi người nhìn lên, thấy chữ viết và lạc khoản trên quyển trục, ánh mắt đều loé lên.
- Con dấu lạc khoản này, hẳn là các vị vương hầu Trường Thanh Tiên Quốc và mọi người ở đây đều không xa lạ gì. Đây là con dấu của Tiên Quốc, giờ các ngươi còn dám phủ nhận?
Thiên Lam Giang nói. Con dấu kia chính là một bức vẽ, hoa văn Trường Thanh của Trường Thanh Tiên Quốc, con dấu của Tiên Quốc, là vị đã tranh đoạt đế vị với Trường Thanh Đại Đế khắc ra.
- Các vị chắc nhìn rõ rồi nhỉ.
Thiên Lam Giang lại phất tay, bức đồ kia cuộn lại, được hắn cất đi. Hắn nhìn cường giả xung quanh, mở miệng hỏi:
- Các vị nghĩ xem Trường Thanh Tiên Quốc có nên tuân thủ ước định không?
Rất nhiều người của thế lực lớn đều tránh ánh mắt của Thiên Lam Giang. Đây là sự tranh đấu giữa hai Tiên Quốc, bọn họ không dám tuỳ tiện tỏ thái độ, nhúng tay vào làm gì.
- Đã là ước định của Tiên Quốc thì tất nhiên phải tuân thủ rồi.
Cường giả Dương Không Sơn nói.
- Đã có khế ước làm bằng chứng, Trường Thanh Tiên Quốc là thế lực lớn cao nhất khu vực phía đông Tiên Vực ta, hẳn là nên tuân thủ.
Cường giả Chí Tôn Kiếm Phái cũng tỏ thái độ, chính thức xác định họ đứng chung phe với Thiên Lam Tiên Quốc, hẳn là Thiên Lam Tiên Quốc đã cho bọn họ lợi ích gì đó.
Sắc mặt Trường Thanh Long Hạo không được tốt cho lắm. Hắn nhìn hai thế lực khác. Chỉ nghe có cường giả phía Thiên Yêu Cung cười nói:
- Có khế ước, ta nghĩ Trường Thanh Tiên Quốc nên tuân thủ đi.
- Các vị xem trò vui, trái lại không chê việc lớn nhỉ.
- Cha ta và Bạch Đế đều có suy nghĩ riêng về hôn ước của hai vị công chúa. hai vị công chúa cũng có quyền lựa chọn, quyết không thể bị ảnh hưởng bởi cái gọi là khế ước, đồng thời cũng không vì lợi ích của Tiên Quốc mà hy sinh bản thân.
Trường Thanh Long Hạo lạnh lùng nói. Người của Thái Hoa Tiên Triều cười cười:
- Nếu điện hạ đã nói vậy, Thái Hoa Tiên Triều ta tất nhiên không nói nhiều. Cứ coi như ta chưa nói gì đi.
Không khí của tiên yến trùng xuống. Nhìn tình hình này, Thiên Lam Tiên Quốc đã đủ điều kiện để khởi xướng cái gọi là Tiên Vực Quyết Định rồi. Nếu Trường Thanh Tiên Quốc không đồng ý kết quả của Tiên Vực Quyết Định, như vậy cuộc tranh đấu này rồi sẽ diễn biến theo chiều hướng nào? Có dẫn tới đại loạn khu vực phía đông Tiên Vực không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]