Chương trước
Chương sau
Cuồng phong lập lòe, kim mang tỏa ra, Yêu đế Chiến Thiên điêu trở về, ánh mắt của hắn nhìn thẳng vào Vũ đế cực kỳ sắc bén.  

             - Nhìn ta làm gì, ta không cho ngươi đi vào, chính là do các ngươi yêu cầu.  

             Vũ đế thờ ơ nói:  

             - Chư vị ở đây đều là nhân vật phi phàm, nếu muốn tu tuyệt học Thần Chi Thủ thì ta đã đặt Thần Chi Thủ ở trước mặt chư vị, chẳng lẽ chư vị không tu được lại đi oán trách ta hay sao? Thật đúng là buồn cười a.  

             - Bên trong ngọn Cổ sơn có cái gì?  

             Đông Thánh Tiên đế đi lên trước cất tiếng hỏi.  

             Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào trên người của Vũ đế, xem ra muốn có được tuyệt học Thần Chi Thủ cũng không đơn giản như vậy, mặc dù Vũ đế buông ra để cho bọn họ tu hành, cũng khó mà có được.  

             - Ta nói rồi, ta chỉ là người bảo vệ tuyệt học. Ngọn Cổ sơn này chính là cổ đế Nghệ đế tiền bối lưu lại, trong đó có cái gọi là tuyệt học thần vận mà các ngươi muốn, có lẽ có thể thể hồ quán đính. Nhưng ta cũng muốn nhắc nhở chư vị, ngọn Cổ sơn này không dễ dàng đặt chân, người có tu vi càng mạnh thì càng bị ảnh hưởng lớn, vì thế tuyệt học thần vận mà các ngươi cảm được sẽ càng chân thật, chân thật đến nổi giống như công kích chân chính vậy, trực tiếp phát tác lên người các ngươi.  

             Ánh mắt của Vũ đế cũng dần dần trở nên sắc bén. Nếu các cường giả hàng lâm Thần Thủ sơn trang muốn tuyệt học Thần Chi Thủ, như vậy hắn sẽ thuận thế mà làm. Thần Chi Thủ đích thật vào lúc xuất thế, đã có thiếu niên tại thành Cổ đế tu được nhập môn Thần Chi Thủ. Hơn nữa đến nơi này, giờ này xem ai có cơ duyên tạo hóa, có thể có được tuyệt học hoàn chỉnh. Hắn là người thủ hộ tuyệt học có thể cũng buông xuống hết thảy rảnh nợ rồi vậy.  

             - Chẳng qua Nghệ đế là cổ nhân, ý niệm của ngài lưu lại cũng có thể ngăn trở chúng ta sao?  

             Tử đế kiêu ngạo đứng ở đó, càng uy nghiêm thêm mấy phần, ánh mắt nhìn về phương xa có vẻ nôn nao muốn thử.  

             - Ta không muốn nói lại một lần nữa, tuyệt học Thần Chi Thủ hoàn chỉnh ngay trước mắt chư vị, có năng lực có thể có tất cả, không cần phải tốn nước bọt, ta cũng biết chư vị vì sao mà đến đây, nhiều lời cùng lão đầu ta làm gì?  

             Vũ đế từ tốn nói, thân hình Tử đế nhoáng lên một cái, trong nháy mắt đã xuất hiện ở cửa vào Cổ sơn.  

             Tử khí tràn tới, tất cả thiên địa đều chìm trong chùm sáng tử sắc. Thân ảnh của Tử đế giống như một tôn Cổ thần, tích chứa uy nghiêm cực kỳ, hắn bước chân đi vào trong Cổ sơn.  

             Tử đế chính là nhân vật Tiên đế đỉnh cấp ở Tiên vực, thực lực cường đại cỡ nào? Nếu như bản tôn của cổ nhân Nghệ đế ở đây, hắn tự cho là không bằng, thế nhưng ngọn Cổ sơn này chỉ có Nghệ đế lưu lại, làm sao Tử đế không đi vào?  

             Thân ảnh của Tử đế biến mất, tiến nhập vào bên trong cổ sơn.  

             Một luồng áp lực vô hình từ bên trong ngọn Cổ sơn lan tràn ra, khu vực ngàn dặm xung quanh đều chấn động, tất cả mọi người cũng run rẩy theo.  

             Bên trong cổ sơn ánh sáng màu tím ngập trời, uy lực tuyệt thế bao phủ địa vực vô tận. Mặc dù cách nhau rất xa, nhưng người trong Thần Thủ sơn trang cảm giác mặt đất dưới chân bọn họ đang không ngừng rung chuyển, thậm chí mơ hồ xuất hiện vết nứt.  

             - Ầm ầm.  

             Khí tức kinh khủng và ngột ngạt bao phủ tất cả mọi người. Bọn họ không thể nào nhìn thấy được tình cảnh bên trong ngọn Cổ sơn. Cuối cùng, hào quang tử sắc vô tận xông thẳng lên trời, thân ảnh của Tử đế xuất hiện ở chỗ ấy, tử sắc hoa lệ tựa hồ cũng vỡ nát trông rất thảm hại. Con ngươi của hắn đều có ánh sáng màu tím, nhìn Cổ sơn phía dưới bằng thần sắc cực kỳ khó coi.  

             - Tử đế cũng không vào được sao?  

             Tất cả đám người đều chấn động lên, nếu Tử đế không thể nào đặt chân vào trong đó, sợ là các Tiên đế ở đây không ai có thể đi vào.  

             Tử đế có vẻ không phục, bước chân vào bên trong cổ sơn một lần nữa, cổ khí tức ngột ngạt đó lại lần nữa càn quét trên bầu trời. Không bao lâu, Tử đế lại đi ra một lần nữa. Lần này hắn không tiếp tục kiên trì nữa, mà quay trở về Thần Thủ sơn trang với sắc mặt cực kỳ khó coi.  

             - Ngươi tiến vào thử một chút đi.  

             Tử đế nói với một vị cường giả Tiên vương bên cạnh hắn, người đó tuân mệnh, đạp bước đi vào trong Cổ sơn.  

             Mọi người nhìn về phía bên kia, chú ý một cách đặc biệt.  

             Bên trong ngọn Cổ sơn lại truyền ra âm thanh va chạm kinh khủng, mặc dù không mãnh liệt như lúc nãy nhưng vẫn khiến cho mọi người run sợ. Không bao lâu, vị cường giả Tiên vương bị chấn lui ra ngoài, hộc ra một ngụm máu tươi, tuy nhiên tính mạng cũng không đáng ngại.  

             Cổ sơn có thể chặn được Tử đế, lại không giết chết một vị Tiên vương, có thể thấy rằng Vũ đế nói không sai, người có tu vi càng mạnh thì sẽ bị ảnh hưởng càng lớn.  

             - Tiêu đế, để cho con gái ngươi tiến vào thử một chút được không?  

             Tử Đạo Dương nhìn Tiêu Lãnh Nguyệt nói. Tiêu Lãnh Nguyệt có cảnh giới thấp nhất trong moi người ở nơi này, nàng là cảnh giới Thiên Tượng điên phong, chưa tiến vào Tiên Đài.  

             Tiêu đế sáng mắt lên, có chút chần chờ, còn ánh mắt của Tử đế thì cực kỳ uy nghiêm, lộ ra uy áp nhàn nhạt. Đều là Tiên đế nhưng Tử đế có cảnh giới cao hơn hắn.  

             Vì thế cho dù Tiên đế, nhưng ở trước mặt Tử đế, kỳ thực chẳng khác gì Tiên vương. Cấp độ Tiên đế này, mạnh hơn một cảnh có thể đè chết người.  

             - Phụ thân, con đi thử một chút.  

             Tiêu Lãnh Nguyệt lên tiếng nói, khi đó Tiêu đế mới gật đầu:  

             - Ta dẫn con đi.  

             Nói xong, Tiêu đế dẫn Tiêu Lãnh Nguyệt đi tới trước Cổ sơn. Tiêu đế để Tiêu Lãnh Nguyệt ở bên ngoài Cổ sơn, cho nàng tự bước chân vào trong đó.  

             Bên trong ngọn Cổ sơn không có bất kỳ khí tức nào truyền ra. Tiêu đế thấy Tiêu Lãnh Nguyệt đi về phía trước từng bước một, không thấy có gì khác thường, thậm chí không bị một chút công kích nào, ánh mắt của hắn nhìn lui nhìn tới Thần Thủ sơn trang, trong lòng có chút kinh ngạc.  

             - Tiểu nữ ở bên trong ngọn Cổ sơn, không bị bất kỳ ảnh hưởng gì.  

             Tiêu đế mở miệng nói.  

             - Không bị một chút ảnh hưởng nào, vậy có nghĩa là nàng ta tiến vào cũng vô ích, không có chút ý nghĩa nào.  

             Vũ đế cười nhạt nói:  

             - Bên trong đó có thể nói là tích chứa thần vận của tuyệt học Thần Chi Thủ, ngay cả thần vận cũng không cảm giác được, vậy đi vào để làm gì?  

             - Nói như vậy, người có cảnh giới Tiên vương và Tiên Đài bước chân vào bên trong ngọn Cổ sơn này là thích hợp nhất?  

             Nhân vật Tiên đế của Khương thị gia tộc lên tiếng hỏi, Vũ đế cười không nói:  

             - Người bất kỳ cảnh giới nào đi vào đều thích hợp, tùy theo các ngươi. Thần Chi Thủ đang ở trước mắt, có tu hành thành công hay không phải xem tạo hóa của các ngươi. Nhưng ta nhắc nhở chư vị một tiếng, chư vị muốn tu hành Thần Chi Thủ thì ta mở rộng cửa để các vị tiếp xúc bí quyết, để cho chư vị có thể học môn tuyệt học này của Nghệ đế tiền bối. Ta không trông cậy vào chư vị cảm kích ta, thế nhưng nếu vì tuyệt học mà chư vị có môn nhân đệ tử hoặc là hậu nhân bỏ mạng, cũng không nên đổ thừa lên người lão đầu ta. Nếu như vậy thật sự là trò cười cho thiên hạ rồi.  

             - Chư vị muốn các hạ lưu lại chỗ này không đi, chúng ta tiến vào bên trong đó, nếu xảy ra chuyện gì tuyệt đối không trách các hạ là được.  

             Tiên đế tộc Doanh thị lãnh đạm cất tiếng, khiến cho chư vị Tiên đế còn lại gật đầu, mắt lộ ra phong mang.  

             Không sai, Vũ đế cần phải lưu lại, nếu không ai biết hắn có thể khống chế lực lượng bên trong ngọn Cổ sơn hay không.  

             - Tốt, ta ở chỗ này nhìn chư vị, xin cứ tự nhiên.  

             Vũ đế không quan tâm để ý tới lời yêu cầu quá đáng của đối phương, phong thái ung dung, nói:  

             - Người đâu, chuẩn bị tiệc rượu đi, khoản đãi lão phu đường xa đến đây làm khách.  

             - Vâng.  

             Lư quản gia áo bào trắng gật đầu, lập tức đi xuống phân phó thuộc hạ của sơn trang, không bao lâu đã có tiệc rượu chuẩn đưa lên.  

             Vũ đế không nhường ai ngồi ở chỗ đó, cười nhìn gió thổi mây bay, rất ư là khí khái.  

             - Mời chư vị tùy ý.  

             Vũ đế phất tay nói, tựa như coi nhẹ hết thảy.  

             Nhưng chư vị Tiên đế không điềm đạm như Vũ đế như vậy. Bọn họ đua nhau lệnh cho cường giả Tiên vương đi vào bên trong ngọn Cổ sơn thử dò xét. Không chỉ có bọn họ, còn có Nam bộ Tiên vương bước chân vào bên trong cổ sơn. Núi chấn động, tiếng động công kích không ngừng nổ oành đùng, tất cả cường giả Tiên vương đều bị đánh bay ra, không bước chân được vào Cổ sơn. Thậm chí có người bị thương, đây chỉ là mới vừa vào Cổ sơn, tiến sâu vào bên trong Cổ sơn không biết còn có bí mật gì.  

             Cường giả Tiên vương không đi vào được, chỉ có người Tiên Đài đi vào. Bọn họ lại thử một lần nữa, quả nhiên cường giả Tiên Đài cảnh giới yếu, cảm giác kém, tao ngộ công kích cũng yếu. Nhưng nhờ cảnh giới bản thân bọn họ thấp, tao ngộ công kích tương đối thấp, có người bị đánh lui, nhưng cũng người có thể tiến về phía trước.  

             Theo lần lượt tìm tòi, dường như bọn họ đã nhận ra quy luật.  

             Lúc này các cường giả Nam Hoàng thị ngồi chung một chỗ, hưởng thụ rượu ngon món ngon, ánh mắt nhìn bốn phía chung quanh, chỉ nghe Nam Hoàng Cô Hồng nói:  

             - Thần Chi Thủ không dễ có được.  

             - Tuyệt học của Cổ Chi đại đế, sao dễ dàng tu được chứ.  

             Tần Vấn Thiên cười nói.  

             - Ngươi đã nhìn ra?  

             Ánh mắt của Nam Hoàng Cô Hồng rơi xuống trên người Tần Vấn Thiên.  

             - Tiền bối, Vũ đế tiền bối xưng Cổ sơn tích chứa thần vận của tuyệt học, thế nhưng người bước chân vào trong đó có cảnh giới càng mạnh thì bị công kích càng mạnh, bọn họ có thể lĩnh ngộ nhiều nhất. Kẻ có cảnh giới yếu thì có thể bước chân vào một cách dễ dàng, nhưng cũng không thấy được gì hết, vậy bước chân vào đó để làm gì chứ? Vì thế muốn được tuyệt học thì nhân vật Tiên vương và Tiên Đài là thích hợp nhất, bọn họ muốn nhìn ra được sự huyền bí tuyệt học, nhất định phải chịu đựng lực lượng công kích vượt xa cảnh giới của bọn họ.  

             Tần Vấn Thiên nói.  

             - Ta không cho là như vậy, nếu theo lời ngươi nói là thành khó giải rồi. Ta tin tưởng Nghệ đế để lại tuyệt học ở đây chân chính là vì tìm truyền nhân chứ không phải là lãng phí thời gian, chỉ người có năng lực bước chân vào sâu trong Cổ sơn là mới có tư cách thăm dò, tham khảo nắm được tuyệt học huyền bí. Nhưng hiển nhiên cánh cửa vào đó cũng phong kín với rất nhiều người.  

             Nam Hoàng Cô Hồng bình tĩnh nói, cách nghĩ của nàng cũng là cách nghĩ của chư vị Tiên đế, bọn họ đã chuẩn bị phái người ưu tú nhất đi vào rồi, bao gồm cả hậu nhân của bọn họ.  

             - Đúng rồi, ta nhắc lại chư vị một tiếng, nếu tiên niệm các vị xuất hiện ở bên trong sẽ trong nháy mắt cảm thấy lực lượng tuyệt học thần vận bên trong ngọn Cổ sơn. Nhưng tiên niệm các ngươi còn lâu mới có được thực lực của bản tôn, sợ rằng sẽ bị đánh cho không còn sót lại một chút cặn nào trong phút chốc. Bởi vậy chư vị phái hậu nhân mình đi vào Cổ sơn cần phải cẩn thận một chút a.  

             Vũ đế cười cười nói, khiến cho không ít nhân vật Tiên đế lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái.  

             Tuy nói như thế nhưng bọn họ không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có đi vào Cổ sơn thì mới có thể tu thành tuyệt học. Đây là cơ hội duy nhất, nhất định phải là hậu nhân bọn họ tự mình bước chân vào trong đó, đó không phải là bí tịch gì, không có biện pháp mang ra ngoài.  

             - Tử Dục, ngươi muốn bước chân vào trong đó sao?  

             Khương gia Tiên đế hỏi Khương Tử Dục.  


             - Chỉ sợ bọn họ sẽ còn phái người đi tới, Nam Hoàng thị ta cũng sẽ phái một số cường giả hàng lâm, đi vào Cổ sơn, các ngươi tiếp tục cảm ngộ lực lượng Thần Chi Thủ để nắm chắc hơn một chút.  

             Nam Hoàng Cô Hồng nói, tuyệt học Thần Chi Thủ trọng hiện ở Nam bộ Tiên vực, dĩ nhiên dẫn phát phong ba càng lớn.  

             Mấy ngày sau, càng có nhiều cường giả hàng lâm Thần Thủ sơn trang, Vũ đế vẫn tiêu sái vô cùng, vui vẻ thanh nhàn, dường như hết thảy mọi chuyện đều không có liên quan gì tới hắn, hắn chỉ là người ngoài cuộc ngồi xem tình thế biến đổi.  

             Lại mấy ngày nữa, Thiên Biến Đế Quân và Bạch Vô Nhai hàng lâm, đồng thời xuất hiện còn có một số người mà Tần Vấn Thiên chưa từng gặp mặt. Tất cả bọn họ đều có khí chất bất phàm, có cảnh giới Tiên Đài trong những tầng mức khác nhau.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.