Chương trước
Chương sau
Minh chủ Thiên Tuyệt Minh đã ngã xuống.  

             Hắn cho rằng cường giả Tiên Đài của Tinh Hà công hội hạ xuất hiện chính là trời không diệt hắn nên Thiên Tuyệt Minh lại thuận theo đại thế.  

             Nhưng trong giây lát, Tần Vấn Thiên chém giết cường giả Tiên Đài của Tinh Hà công hội, khiến cho giấc mộng của hắn vỡ nát, hắn lập tức bị tiêu diệt.  

             - Tự làm bậy không thể sống, ông trời cũng không giúp được gì cả.  

             Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn về phía những nhân vật phản nghịch của Thiên Tuyệt Minh, lạnh như băng nói:  

             - Những kẻ tạo phản, giết không tha.  

             Vừa dứt lời, ngón tay hắn vươn lên, một đạo kiếm uy tuyệt thế hiện lên, hắn lập tức chỉ tay về phía trước, một đạo kiếm quang nhanh như tia chớp, giống như một đường ánh sáng, không ngừng phát ra tiếng phá không. Kiếm quang mạnh mẽ không ngừng chém đứt cổ họng của các cường giả Thiên Tuyệt Minh, từng thân thể ngã xuống. Rất nhanh, một thế lực cường đại đã bị diệt sạch.  

             Lúc bọn họ trở thành kẻ phản bội, giơ đồ đao lên chỉ về về phía những người từng được xem là đồng đội, dẫn dắt kẻ địch tới giết người nhà, thì mạng sống của bọn họ đã được định sẵn là không thể giữ được.  

             - Ầm, ầm, ầm.  

             Phía sau, các cường giả điên cuồng chạy trốn nhanh về các phương hướng khác nhau, trong lòng bọn họ sợ muốn vỡ mật, cường giả Tiên Đài cũng bị tiêu diệt, bọn họ ở lại đó chỉ còn một con đường chết.  

             Thân thể Tần Vấn Thiên chậm rãi di chuyển qua, nhìn về phía những kẻ đang chạy thoát thân, trong mắt hắn lóe lên tia sáng lạnh, nói:  

             - Thoát được sao?  

             Lời vừa dứt, Tiên Đài trong cơ thể hắn phóng ra tiên uy vô tận, trong phút chốc tiên quang cuốn ra ra huỷ diệt chúng sinh. Một lát sau, tiên quang này truy kích tất cả mọi người, những người chạy thoát thân nhìn thấy được mình bị tiên uy áp bao phủ, sắc mặt trắng bệch, tim và mật dương như muốn vỡ ra.  

             - Quân chủ, chúng ta biết sai rồi.  

             Một người khiếp sợ đến mức tim và mật đều vỡ ra, khủng hoảng vô cùng.  

             Bọn họ có nằm mơ cũng không tưởng tượng nổi, Tần Vấn Thiên sẽ trở về vào lúc này.  

             Hắn không chỉ có trở về đơn giản, mà là thành tiên trở về, cường thế trở về, vương giả trở về, một đòn diệt tiên, đây là uy lực tới mức nào.  

             Thần sắc Tần Vấn Thiên bình tĩnh.  

             Biết sai rồi? Lúc trước nhân vật Tiên Đài của Tinh Hà công hội xuất hiện, bọn họ mới đắc ý đến mức nào, giờ lại nói cái gì sai lầm.  

             - Ầm!   

             Uy áp của Tiên Đài hoàn toàn bạo phát, Tiên Đài Tần Vấn Thiên cường đại tới mức nào? Đó là do sáu tòa Tiên Đài tập trung mà thành Thánh Tiên Đài hoàn mỹ, ẩn chứa uy năng huỷ diệt cực lớn, tiên quang rơi xuống, những thân thể đang chạy thoát thân chợt ngừng lại, ngay lập tức mỗi người bọn họ đều rơi xuống khoảng không phía dưới, những tiếng bịch bịch không ngừng vang lên, từng bóng người đều ngã xuống, Tần Vấn Thiên thậm chí còn không trực tiếp ra tay.  

             Đây chính là tiên uy, lực lượng của tiên nhân, Tiên Đài cường đại của Tần Vấn Thiên phát ra tiên uy bao phủ phía dưới, giết người một cách vô hình.  

             Chỉ trong giây phút ngắn ngủi, một trận đại chiến như vậy lại kết thúc một cách vô hình, từ đầu tới cuối chỉ có một mình Tần Vấn Thiên động thủ, đám người còn lại ngay cả năng lực phản kháng cũng không có, tất cả đã bị tiêu diệt, thậm chí các cường giả Tiên Đài của Tinh Hà công hội cũng không chịu nổi một đòn, đây là sự trở về của Tần Vấn Thiên.  

             Đám người Thanh Mị tiên tử, Nhược Hoan, Phàm Nhạc vô cùng chấn động và kinh ngạc, không biết dùng ngôn ngữ nào để biểu đạt nổi, bọn họ căn bản không có cách nào tưởng tượng được thiên chi kiêu tử đã từng phục hưng Đại Hạ này đã cường đại đến trình độ như vậy, giơ tay diệt tiên. Lúc này hắn mới hơn hai mươi tuổi, hắn hoàn thành được chuyện mà rất nhiều người trong thế giới căn bản cả đời cũng không có cách nào làm được.  

             Trong lòng bọn họ cảm thấy rất mất bình tĩnh, nhưng cũng lại cao hứng. Hắn đã trở về, mf chuyên sáng tạo kỳ tích.  

             Tần Vấn Thiên cũng nghe được một tin tốt. Cho đến này, cường giả Tiên Đài này vẫn không có tìm được Dược Hoàng và Mạc Khuynh Thành, điều này có nghĩa bọn họ tạm thời vẫn an toàn.  

             Lúc này, ánh mắt mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên. Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, Tần Vấn Thiên nhún vai, cười nói:  

             - Ta biết mình anh tuấn siêu phàm, không cần nhìn ta như vậy.  

             - Ca, ta thiếu chút nữa không dám nhận, đây là lão Đại nhà ta sao? Quá mạnh rồi?  

             Phàm Nhạc Bàn Tử đi tới nhìn chằm chằm vào trên dưới toàn thân Tần Vấn Thiên một lượt, khiến cho Tần Vấn Thiên nổi da gà, nói:  

             - Tên béo chết tiệt cút đi.  

             - Hắc hắc, xem ra vẫn như vậy, lão đại, sao ngươi lại thành tiên, hôm nào dạy ta một chút, để ta cảm nhận cảm giác khi làm tiên nhân là thế nào?  

             Phàm Nhạc híp mắt, trước sau như một dáng vẻ đáng khinh thích ăn đòn.  

             - Một tên không có thiên phú như ngươi, đại khái phải tu hành vài nghìn năm mới miễn cưỡng nhìn thấy chút hi vọng.  

             Tần Vấn Thiên đùa giỡn nói, mọi người lập tức mỉm cười, Tần Vấn Thiên tuy rằng thành tiên, nhưng giọng điệu vẫn như xưa, xem bọn họ là người thân thiết.  

             - Vấn Thiên, thật sự không nghĩ tới, trước đây chúng ta kề vai chiến đấu, hiện tại, cũng chỉ có thể ngước mắt nhìn lên ngươi.  

             Âu Dương Cuồng Sinh nhìn Tần Vấn Thiên nói.  

             - Âu Dương, ngươi như vậy không giống với người ta từng quen biết.  

             Tần Vấn Thiên cười nói:  

             - Âu Dương Cuồng Sinh chính là hào khí cao vạn trượng.  

             - Ha ha, thật sự bị ngươi hù doạ đến mức kinh sợ rồi. Ngươi quá mạnh mẽ, lực lượng này là tiên sao?  

             Âu Dương Cuồng Sinh sang sảng nói, đồng thời có chút nhớ lại. Năm đó một mình Thánh Hoàng thành tiên, xưng bá thế giới, dưới tiên dưới đều là người phàm.  

             - Không sai, lúc nào ta sẽ dẫn sư tỷ đi tới Tiên Vực tiêu sái.  

             Nhược Hoan cười khanh khách đi tới, kéo cánh tay Tần Vấn Thiên, hắn vẫn mê người như xưa.  

             - Sư tỷ nếu muốn đi Tiên Vực, đợi giải quyết xong chuyện ở thế giới căn bản, sư tỷ có thể đi theo ta vào đó.  

             Tần Vấn Thiên cười nói.  

             - Thật sao?  

             Trong con mắt xinh đẹp của Nhược Hoan hiện lên tia sáng kỳ dị. Tiên Vực sao? Kể từ sau khi biết thế giới này chỉ là một thế giới căn bản, người nơi này luôn luôn hướng tới Tiên Vực, nơi đó rốt cuộc là một thế giới rộng lớn tới tới mức nào.  

             - Ta làm sao dám lừa gạt sư tỷ.  

             Tần Vấn Thiên nói.  

             - Vậy thì tốt, sau này sư tỷ sẽ đi theo ngươi.  

             Nhược Hoan nở nụ cười. Phía trước là từng khuôn mặt quen thuộc, Thanh Mị tiên tử nhìn Tần Vấn Thiên cười nói:  

             - Ở Tiên Vực có gặp được Thanh Nhi không?  

             - Có.  

             Tần Vấn Thiên gật đầu:  

             - Thanh Nhi nàng rất tốt, hiện tại nàng đang bế quan, trùng kích Tiên cảnh, sẽ không có vấn đề gì.  

             - Vậy thì ta yên tâm rồi.  

             Thanh Mị tiên tử liếc mắt nhìn thật sâu vào trong mắt của Tần Vấn Thiên, nếu hắn biết rõ ràng như vậy, hiển nhiên hai người từng ở cùng một chỗ.  

             - Thanh Mị tiền bối tình nguyện đi tới Tiên Vực không? Khi xưa tiên bối là sư tôn của Thanh Nhi, ở Tiên Vực, Thanh Nhi chính là công chúa Tiên quốc, địa vị cao cao tại thượng, ta tin nếu như tiền bối đến đó, tất nhiên sẽ cực kỳ thoải mái.  

             Tần Vấn Thiên cười nói.  

             - Không, với tu vi hiện giờ của ta sợ rằng sẽ làm mất mặt nha đầu kia.  

             Thanh Mị tiên tử lắc đầu, công chúa Tiên quốc sao, một sư tôn như nàng tới đó, sẽ chỉ khiến người ta coi thường.  

             Tần Vấn Thiên không nói gì thêm, hắn nhìn thấy đôi mắt đẹp của Bạch Lộc Di, Bạch Lộc Di thanh thuần nhìn chăm chú vào hắn, lại không thốt ra một lời, Tần Vấn Thiên cười, nói:  

             - Nhìn ta như vậy, có phải thấy ta càng anh tuấn hơn trước kia không?  

             Nghe câu vui đùa của Tần Vấn Thiên, Bạch Lộc Di vẫn thanh thuần như vậy lại khẽ gật đầu, trên mặt chợt ửng đỏ, càng lộ vẻ động lòng người, nhìn thấy cảnh tượng như vậy mọi người xung quanh đều mỉm cười.  

             - Mộ Phong, Vân Mộng Di đều là cảnh giới Thiên Tượng rồi.  

             Tần Vấn Thiên nhìn mọi người lại mở miệng, đã nhiều năm như vậy, tuy rằng Tần Vấn Thiên bây giờ là nhân vật Tiên cảnh, nhưng hắn vẫn giống như trước đây, vẫn là bằng hữu của bọn họ.  

             Trong hư không có một tiếng kêu dài truyền đến. Ngay lập tức, một con Chu Tước khổng lồ đáp xuống, mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên, không ít người lộ ra vẻ khẩn trương, cũng có không ít người lộ ra vẻ suy tư.  

             Con Chu Tước này?  

             - Oong!   

             Chu Tước đột nhiên hóa thân thành một nữ tử yêu mị, chậm rãi đi tới phía sau Tần Vấn Thiên, thấy vậy ánh mắt mọi người lóe lên nhìn chằm chằm vào nàng.  

             - Đây là Luyện Ngục, trong các ngươi chắc hẳn có không ít người đều đã biết nàng.  

             Tần Vấn Thiên nói.  

             - Tiểu Luyện Ngục đã biến thành mỹ nữ rồi.  

             Hai mắt Phàm Nhạc tỏa sáng, Huyền Tâm đứng bên cạnh lập tức nhéo lỗ tai của hắn, khiến cho Phàm Nhạc kêu lên thảm thiết nói:  

             - Đương nhiên, Huyền Tâm của ta là đẹp nhất.  

             - Hừ, quỷ háo sắc.  

             Huyền Tâm chu mỏ một cái, người bên cạnh lại nở nụ cười.  

             - Các ngươi có tin tức gì về Dược Hoàng và Khuynh Thành không?  

             Tần Vấn Thiên đột nhiên hỏi, mọi người lập tức trở nên yên tĩnh, Thanh Mị tiên tử mở miệng nói:  

             - Có người nói Dược Hoàng tiền bối bị trọng thương, Dược Hoàng Cốc tử thương vô cùng nghiêm trọng, hắn dẫn theo Mạc Khuynh Thành đi mai danh ẩn tích, Tinh Hà công hội truy sát hai người bọn họ gắt gao nhất, thậm chí có thể phái ra cả của tồn tại Tiên cảnh, giống như đám người ngươi vừa giết vậy.  

             - Được rồi, ta để Luyện Ngục dẫn các ngươi tới Sở quốc trước, ta đi trước một chút, bên kia khiến ta không yên lòng.  

             Tần Vấn Thiên nói, mọi người tất nhiên có thể hiểu được, tất cả đều gật đầu.  

             - Luyện Ngục, ở đây có mấy bộ tiên binh phi hành, ngươi chỉ huy, dẫn bọn họ đi tới Sở quốc, ta sẽ qua đó sau.  

             Tần Vấn Thiên giao một chiếc nhẫn trữ vật cho Luyện Ngục nói, trên người hắn có rất nhiều tiên binh bình thường.  

             - Vâng thưa chủ nhân.  

             Luyện Ngục đáp.  

             - Dẫn theo ta đi nữa, ta cũng muốn mau chóng tới Sở quốc xem xét tình hình.  

             Nhược Hoan mở miệng nói.  

             - Được.  

             Tần Vấn Thiên gật đầu, kéo lấy cánh tay Nhược Hoan, lập tức bước ra một bước, thân thể phóng lên cao.  

             …  

             Sở quốc, Thiên Ung thành, Vũ Vương phủ.  

             Vũ Vương phủ một thời hưng thịnh ngày nay không còn nữa, đã bị một đám người khống chế chặt chẽ, ở xung quanh Vũ Vương phủ có không ít cường giả theo dõi từng hành động cử chỉ của nơi đây.  

             Tinh Hà công hội xuất hiện ở thế giới căn bản, cuốn ra toàn bộ thế giới, lan đến từng ngóc ngách của Vũ Vương phủ. Đây là nhà của Tần Vấn Thiên, địa vị có của Tần phủ thế nào thể tưởng tượng được. Nơi đây bị khống chế theo dõi sát sao, các gia tộc lớn ở Thiên Ung thành cũng bắt đầu bỏ đá xuống giếng, có vài gia tộc cũng giúp đỡ xây dựng phân hội Tinh Hà ở Thiên Ung thành, bỏ ra sức lực rất lớn, còn mống đưa đệ tử của gia tộc vào trong Tinh Hà công hội, trong lúc nhất thời những gia tộc này trở thành thế lực tiên phong cho Thiên Ung.  

             Bên trong Tần phủ có tiếng tranh cãi truyền ra, chỉ thấy một người thanh niên dẫn theo đám người xuất hiện ở Tần phủ, nhìn Tần Dao nói:  

             - Tần Dao, nàng biết ta thích nàng từ lâu, vì sao lại từ chối ta từ ngoài ngàn dặm.  

             - Ngươi xứng với ta sao?  

             Tần Dao miệt thị nhìn người thanh niên nói.  

             - Ha hả, nàng vẫn kiêu ngạo như trước đây, nàng cho rằng Vũ Vương phủ hiện tại vẫn như năm đó sao?  

             Người thanh niên lạnh lùng nói:  

             - Còn ta bây giờ là đệ tử của Tinh Hà công hội, nàng đi theo ta, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi nàng. Hơn nữa hiện tại số phận của Tần phủ đều nằm ở trong tay Tinh Hà công hội, phía trên còn chưa có ra lệnh, nàng theo ta, cho dù Tần phủ bị diệt, ta cũng sẽ cầu thân với nàng.  

             - Cút.  

             Tần Dao lạnh như băng nói.  

             Sắc mặt của người thanh niên trầm xuống, nhìn chằm chằm vào Tần Dao nói:  

             - Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, Tần Dao nàng cứ chờ đấy, ta nhất định sẽ khiến cho nàng trở thành nữ nhân của ta, khi đó, xem ta trị nàng thế nào.  

             Vừa dứt lời, người thanh niên phá lên cười đầy vẻ bừa bãi, hắn còn nhìn lướt qua một a hoàn phía sau Tần Dao, nói:  

             - Nữ nhân này tuy rằng gương mặt không mấy xinh đẹp, nhưng làn da thật mịn màng, trong veo như nước, dáng người cũng tốt, có cơ hội cùng nhau hưởng dụng đi.  

             - Ngươi...  

             Trong mắt Tần Dao hiện lên sát khí, đi về phía trước, người thanh niên kia bước chân lui về phía sau, lập tức cười lạnh nói:  

             - Bỏ đi, không nên gây chú ý cho người khác.  

             Fiọng nói của nha hoàn kia dịu dàng, đúng là vô cùng động lòng người.  

             - Được rồi, ta sẽ nhẫn nhịn, chỉ có điều sợ rằng Tần phủ sẽ càng lúc càng nguy hiểm.  

             Tần Dao cau mày nói, có chút lo lắng, tuy nói nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, nhưng một khi Tinh Hà công hội thật muốn tấn công Tần phủ, nếu có cường giả chân chính đến gần, vẫn sẽ bị phát hiện!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.