Chương trước
Chương sau
Một chỉ này ẩn chưa tiên uy, uy lực hủy diệt phá thẳng Tiên đài của Bộ Yên Vũ.  

             Một tích tắc này, tiên quang trên người của Bộ Yên Vũ tiêu tan, nàng đau khổ nhìn Tần Vấn Thiên, dung nhan hình như muốn già yếu, trên mặt xuất hiện nếp nhăn.   

             Tiên Đài bị phá, tiên lộ đứt đoạn, tiên khí tan ra.  

             - A...  

             Tiếng kêu thảm thiết của Bộ Yên Vũ không ngừng vang lên, Tiên Đài phá rồi, Tiên Đài của nàng bị Tần Vấn Thiên đánh nát, tiên lộ đoạn tuyệt, hình như nàng còn chưa ý thức được hiện tại mạng của nàng còn nằm trong tay của Tần Vấn Thiên.  

             Bàn tay của Tần Vấn Thiên run lên, một chưởng ấn lớn khóa chặt Bộ Yên Vũ trong hư không. Những cường giả đi theo Tà Vũ đến đây đều không ngừng rung động, nhìn Tần Vấn Thiên tràn đầy sợ hãi, còn có kính nể, e sợ.  

             Thực lực mạnh mẽ có thể dễ dàng được người khác kính nể, e sợ, đây chính là thế giới Tiên Vực.  

             Trước đó bọn họ vốn tưởng rằng Tần Vấn Thiên chỉ là thân phận bất phàm, cho dù là Bộ Yên Vũ cũng nghĩ vậy, nhưng vừa giao đấu bọn họ đã hiểu rõ, đâu chỉ có thân phận, thực lực của Tần Vấn Thiên có thể trong nháy mắt giết chết thành chủ Vô Ưu Thành – Bộ Yên Vũ.  

             Những người Trượng Kiếm tông không nói gì, vô cùng kinh hãi, nhìn chằm chằm vào bóng người kiêu ngạo kia, tiện tay diệt tiên, Tần Vấn Thiên đã đáng sợ như vậy sao?  

             Trước đó Mai Sơn kiếm chủ còn có phần đố kị Tần Vấn Thiên, nhưng lúc này nhìn thấy bóng dáng tuyệt thế kia, nàng đột nhiên nảy sinh ý lạc lỏng. Nàng thật sự hiểu thiên tài không thể dùng lẽ thường để đo lường được. Căn bản nàng không có tư cách so sánh với Tần Vấn Thiên, nàng nên gỡ bỏ tư thái tiền bối từ lâu. Hiện tại, Tần Vấn Thiên đã vượt xa nàng quá nhiều, đó là tiên, giơ tay lên có thể giết chết tồn tại của cường giả Tiên cảnh khác.  

             Nếu đặt ở trước đây, Tần Vấn Thiên có thể giơ tay lên tiêu diệt nhân vật hoàng cấp Thánh Hoàng Thánh Tông. Ở thế giới căn bản, Thánh Hoàng là chí cao vô thượng, nàng - Mai Sơn kiếm chủ chưa từng nghĩ qua đi khiêu chiến.  

             Điều này làm sao có thể so sánh?  

             Đố kị còn có ý nghĩa gì? Tần Vấn Thiên và nàng đã không cùng chung một cấp bậc.  

             - Không!  

             Sắc mặt của Tà Vũ tái nhợt như tờ giấy, hình như hiện tại mới phản ứng được, mẫu thân thành chủ của hắn không chịu nổi một đòn, khiến cho hắn ngày thường làm mưa làm gió hoành hành ngang ngược trong nháy mắt toàn thân lạnh lẽo, dường như ngửi được hơi thở của tử thần.  

             - Gào...  

             Tà Sư phát ra tiếng hét tức giận kinh thiên, nhưng không ngờ chiến lực của Luyện Ngục chiến đấu với hắn mạnh mẽ vô cùng, hắn căn bản đừng nghĩ tới đánh Tần Vấn Thiên.  

             Bộ Yên Vũ bị Tần Vấn Thiên khóa chặt, nhìn Tần Vấn Thiên nói:  

             - Làm sao có thể được, làm sao ngươi có thể mạnh như vậy?  

             Trước đây, khi Tần Vấn Thiên ở Vô Ưu Thành, chỉ mới tu luyện được cấp thấp Thiên Tượng, cho dù hắn giành được đệ nhất Đông Thánh tiên môn, nhưng nghe đồn cũng chỉ là Thiên Tượng thất trọng cảnh giới, đây mới hơn mười năm, làm sao hắn có thể bước vào tiên lộ, hơn nữa chiến lực mạnh mẽ đến mức độ này, nàng không thể nào lý giải được.  

             - Nếu là ân oán cá nhân, lúc trước Tà Vũ bắt bằng hữu của ta – Tần Thanh muốn đưa người khác làm thị nữ, nay lại đưa người giết tới đây hoành hành ngang ngược. Có bao nhiêu người vô tội đã chết trong tay hắn, vì sao hắn dám ngông cuồng bá đạo như vậy, muốn làm gì thì làm, chỉ vì có một mẫu thân thành chủ bao che hắn. Các ngươi thân là thành chủ Vô Ưu Thành, mặc cho con cháu làm xằng làm bậy. Hôm nay Tần mỗ sẽ thay trời hành đạo.  

             - Giết!  

             Bàn tay của Tần Vấn Thiên xẹt qua, một đường kiếm quang chém thẳng xuống, thân thể của Bộ Yên Vũ run rẩy trên không, sau đó không có sức lực rơi xuống khoảng không, khiến Tà Vũ và từng người xung quanh hắn kinh hãi run sợ, can đảm đều nứt ra.  

             Cường giả Tiên Đài đã đứng trên đỉnh phong của Vô Ưu Thành, Bộ Yên Vũ - thành chủ Vô Ưu Thành bị Tần Vấn Thiên chém chết tại chỗ, thay trời hành đạo.  

             - Gào.  

             Tà Sư hóa thân thành đại yêu khủng khiếp, điên cuồng giận dữ gầm thét, thiên địa bạo loạn, yêu khí cuốn thiên địa. Tần Vấn Thiên liếc nhìn sang Tà Sư, lạnh lùng mở miệng:  

             - Khi các ngươi dung túng Tà Vũ lạm sát kẻ vô tội, vì sao không nghĩ tới ngày hôm nay.  

             Vừa dứt lời, một chưởng ấn lớn từ trên hư không giăng ngang không gian, chuyển hướng thẳng đến Tà Vũ.  

             - Không!  

             Tà Vũ hét lớn một tiếng, xoay người muốn chạy trốn, nhưng hắn làm sao là đối thủ của Tần Vấn Thiên, trong nháy mặt bị chưởng ấn lớn trên hư không của Tần Vấn Thiên bắt lấy. Tà khí của hắn ngập trời, nhưng đó là vì Vô Ưu Thành không ai dám chọc hắn, nhưng nay hắn khó giữ được tính mạng, toàn thân không ngừng run rẩy.  

             - Loại người như ngươi sống ở Vô Ưu Thành chính là tai họa.  

             Chưởng ấn lớn của Tần Vấn Thiên run lên, kiếm khí tàn sát bừa bãi, đám người chỉ nhìn thấy thân thể của Tà Vũ bị chưởng ấn lớn nghiền nát, tan thành mây khói.  

             Cường giả Tiên Đài không thể chiến thắng.  

             Tà Sư và Luyện Ngục còn đang đại chiến, Tần Vấn Thiên nhìn thấy Luyện Ngục cũng chiến ra lửa giận, nàng hóa thành Chu Tước Luyện Ngục, toàn thân đều là biển lửa Luyện Ngục, phần thiên diệt địa, Tà Sư không ngừng kêu lên thảm thiết, đã thế suy sức yếu.  

             - Chu Tước Luyện Ngục là yêu thú của Tần Vấn Thiên.  

             Người Trượng Kiếm tông thất thần, hóa ra cô gái yêu mị này chính là yêu thú của Tần Vấn Thiên hóa thành, cho dù là yêu thú của hắn đều đã vào Tiên Đài, chiến lực ngập trời.  

             - Mạnh thật.  

             Diệp Lăng Sương thì thào tự nói, nàng nhìn Luyện Ngục, lại nhìn bóng người của Tần Vấn Thiên, hình như nhớ lại tình hình lúc đầu gặp Tần Vấn Thiên ở Trượng Kiếm tông, hiện tại, hắn đã mạnh như vậy.  

             - Mỹ nữ Luyện Ngục vẫn rất lợi hại, tuy rằng kém hơn ta một chút.  

             Tiểu Hỗn Đản trong lòng của Diệp Lăng Sương thì thầm một tiếng, móng vuốt nhỏ bò bò không chịu yên… Diệp Lăng Sương sớm biết đức hạnh của hắn, nhéo lỗ tai của hắn, đau đến mức Tiểu Hỗn Đản nhe răng trợn mắt nói:  

             - A, độc nhất là lòng dạ đàn bà.  

             - Miệng lưỡi trơn tru, học của đệ đệ ta phải không?  

             Diệp Lăng Sương vỗ lên đầu Tiểu Hỗn Đản một cái, khiến cho Tiểu Hỗn Đản tức giận trừng mắt nhìn nàng nói:   

             - Cục cưng vốn là yêu tiên.  

             - Ngươi sao? Thôi đi.  

             Diệp Lăng Sương khinh bỉ nói, Tiểu Hỗn Đản suy nghĩ nói:  

             - Mặc kệ ngươi.  

             - A...  

             Một tiếng kêu thảm thiết truyền tới. Thân thể vô cùng to lớn của Tà Sư bị lửa tiên của Luyện Ngục bao phủ, thân thể bắt đầu bị thiêu đốt, từ trong cơ thể cháy ra bên ngoài, nhìn giống như luyện ngục nhân gian thật sự, nhìn thấy giật mình.  

             Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, Tà Sư điên cuồng bạo động, chỉ có điều âm thanh nhanh chóng tắt dần, thân thể to lớn rơi xuống khoảng không phía dưới, vang lên những tiếng động ầm ầm cực lớn, đám người lập tức nhìn thấy thân thể cao lớn của Tà Sư đang biến mất từng chút một, tiên lửa Luyện Ngục hoàn toàn thiêu đốt thân thể của hắn.  

             Ngọn lửa trên người của Luyện Ngục tiêu ta, nàng lại hóa thành hình người, những thanh niên trước đó đã dùng lời nói khinh bạc nàng thì giờ đây tất cả đều rúc đầu, thân thể không ngừng lui ra sau, hận tìm không được một cái lỗ để chui vào, bọn họ không ngờ đã đùa giỡn với một yêu tiên lớn mạnh có thể tiêu diệt Tà Sư, đây quả thực là đâm đầu vào chỗ chết.  

             Nhìn thấy thân hình tuyệt đẹp của Luyện Ngục, tận sâu trong đáy lòng bọn họ tuy muốn xảy ra gì đó với nàng, nhưng chỉ có thể áp chế trong lòng, đa phần là vẫn là khủng hoảng.  

             Yêu tiên lẳng lơ như vậy, bọn họ không thể chạm được, chỉ có thể ngước mắt nhìn.  

             Thân hình của Luyện Ngục lóe lên, lặng lẽ đứng sau Tần Vấn Thiên, giống như chưa từng phát sinh chuyện gì, nhưng mảnh không gian này đã trở nên yên tĩnh, cường giả ẩn nấp ở trong bóng tối cũng không dám chui đầu ra, vô số ánh mắt nhìn thi thể trên mặt đất, ai cũng run sợ trong lòng, nhất là người đi theo Tà Vũ đến đây, bọn họ sợ Tần Vấn Thiên dưới cơn nóng giận sẽ giết sạch bọn họ.  

             Hiện tại, Tần Vấn Thiên đạt cảnh giới Tiên Đài, căn bản không sợ bọn họ đông người, trước mặt tiên, Thiên Tượng cảnh càng nhiều người cũng hoàn toàn không có tác dụng, lực lượng quy tắc của tiên sát phạt ra, có thể giết chết một đám người trong nháy mắt.  

             Tần Vấn Thiên nhìn mọi người, nhìn đám người sau lưng nói:  

             - Nể tình các ngươi không hề động tay, ta tha cho các ngươi chỉ là đi theo, các ngươi tự phế bỏ những người dẫn đầu xem như lập công chuộc tội, ta sẽ bỏ qua chuyện cũ.  

             - Không, Tần thiếu gia thứ tội.  

             Sắc mặt của những thanh niên dẫn đầu trắng bệch, chỉ thấy sau lưng vô số cường giả vây lại, chết đạo hữu bất tử bần đạo, cho dù bọn họ là thuộc hạ của những thanh niên này, nhưng bọn họ càng không muốn đắc tội Tần Vấn Thiên – nhân vật có thể nhất chỉ diệt tiên, đó chính là thuần túy muốn chết. Ngay cả thành chủ đối phương cũng có thể giết, còn quan tâm bọn họ hay sao? Tính mạng của bọn họ chỉ nằm trong ý nghĩ sai lầm nhất thời của Tần Vấn Thiên.  

             - Động thủ.  

             Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, giữ lại những người này cũng là tai họa, cũng nên khiến cho người Vô Ưu Thành nhớ lâu hơn, đừng bao giờ ỷ mạnh hiếp yếu hoành hành ngang ngược.  

             Một khí thế cuồng bạo bất ngờ phóng ra, chỉ nghe những người thanh niên điên cuồng hét lên:  

             - Không.  

             Sau đó liền bị công kích đáng sợ che khuất, cường giả còn lại vẫn không dám lộn xộn nhìn Tần Vấn Thiên.  

             - Đi thôi.  

             Tần Vấn Thiên vung tay lên, mọi người như được đại xá, không dám dừng lại thêm giây phút nào, lập tức chớp hiện rời đi.  

             Không lâu sau đó, mọi người đã đi sạch sẽ không còn một mống. Tần Vấn Thiên nhìn đi chỗ khác, chỉ thấy toàn bộ người của Trượng Kiếm tông đang nhìn lên người hắn, Diệp Lăng Sương đứng ở bên cạnh cười khanh khách nhìn hắn.  

             - Tiểu tử, thành tiên còn gạt chúng ta?  

             Trượng Kiếm tông lão tổ trừng mắt nhìn Tần Vấn Thiên nói.  

             - Ta đã nói nhường ngươi, ngươi không tin.  

             Tần Vấn Thiên nhún vai, dường như trở nên cả người lẫn vật vô hại, có vẻ rất có lực tương tác, nhưng lúc này mọi người nhìn thấy mặt này của hắn cảm thấy hoàn toàn không giống như trước, bọn họ không thể quên được cảnh giơ tay diệt Tiên Đài của Tần Vấn Thiên, không thể quên mặt bá đạo liếc mắt chấn áp vô số cường giả.  

             Tần Vấn Thiên chỉ đối với bọn họ mới như vậy.  

             Hắn đã là tiên, hơn nữa tất nhiên thân phận không tầm thường, thành chủ đều sợ hắn, xưng hắn Tần thiếu gia.  

             - Vấn Thiên, rốt cuộc thân phận của ngươi là gì?  

             Diệp Lăng Sương cười nhìn Tần Vấn Thiên, vô cùng hiếu kỳ.  

             - Ta đang muốn cùng các ngươi nói chuyện này.  

             Tần Vấn Thiên nói:  

             Hơn nữa, hình như không chỉ như vậy, ý của Tần Vấn Thiên là khiến quận vương dẫn bọn họ tới Vân Châu Thiên Biến tiên môn, thế lực này giống như từng nghe qua, hẳn là thế lực đỉnh cấp của Vân Châu.  

             Đôi mắt đẹp của Diệp Lăng Sương chớp lấp lánh nhìn Tần Vấn Thiên:  

             - Người này xem ra ở Tiên Vực vô cùng tốt.  

             Tất cả mọi người của Trượng Kiếm tông đều rất hiếu kỳ về thân phận của Tần Vấn Thiên, ngày tháng trôi qua cũng quá tốt rồi chăng?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.