Sau khi Tần Vấn Thiên quay người rời đi, sắc mặt mọi người trong phủ Kỳ Vương tái mét, Dương An luyện thành Tiên Đài hoàn chỉnh, không ngờ không chịu nổi một đòn.
Đều là cảnh giới Tiên Đài, không ngờ sự chênh lệch lại lớn như vậy, Tần Vấn Thiên làm sao có thể cường đại như vậy.
- Dương An.
Chỉ thấy từng bóng người rơi xuống trước người Dương An, một vị lão nhân thần sắc u ám, nói:
- Xương cốt vỡ vụn, Tiên Đài xuất hiện vết nứt, một đòn thật là độc ác, đây là muốn phế bỏ Dương An sao.
Vừa nói ánh mắt của hắn vừa nhìn về phía bóng lưng đang rời đi của Tần Vấn Thiên, thần sắc lạnh lùng vô cùng.
- Tự rước lấy nhục, đừng trách người khác.
Xích Đồng Hầu hừ lạnh một tiếng, nói:
- Phủ Kỳ Vương các ngươi cũng buồn cười, tìm người khiêu chiến để rèn luyện Dương An, coi người khác là đồ ngu sao, không phá Tiên Đài của Dương An đã lạ hạ thủ lưu tình rồi, chẳng lẽ các ngươi nghĩ rằng hắn không phá được?
Người của phủ Kỳ Vương không lời chống đỡ, bọn họ cũng không nghĩ rằng chênh lệch giữa hai người lại lớn như vậy, chỉ một đòn Dương An đã lập tức bị bắt lấy, công kích mạnh mẽ vừa rồi của Dương An đã thật sự chém lên trên cánh tay của Tần Vấn Thiên, hắn giơ tay đánh xuống, trên cánh tay dường như có khôi giáp vậy, không thể đánh vỡ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-co-than-vuong/3716779/chuong-1159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.