Tần Vấn Thiên, Thanh Nhi và Nam Hoàng Vân Hi đua nhau thu liễm khí thế cuồng bạo trên người, không truy kích Ma Tà. Muốn đánh chết nhân vật như Ma Tà thật không dễ dàng như vậy, đánh bại và đánh chết hoàn toàn là hai khái niệm khác biệt. Hơn nữa trên người Ma Tà tất có Cổ Đế chi niệm và thần binh mạnh mẽ.
Hiện tại đã đuổi Ma Tà rời khỏi, Tần Vấn Thiên lại tranh đoạt được truyền thừa của Ma Tà, trước mắt vậy đã đủ rồi.
Đám người ngẩng đầu nhìn mảnh không gian này, phù quang trong hư không đã ảm đạm xuống. Những bức họa hình người điêu khắc trông rất sống động kia cũng biến mất không thấy đâu nữa. Dường như hết thảy thật đã bị Tần Vấn Thiên lấy được. Bọn họ đã không có cơ hội có được truyền thừa này.
Bọn họ đã không có cơ hội lấy được truyền thừa của Phạm Thiên đại đế, bây giờ lại mất đi cơ hội ở nơi đây.
Huyền Dương và Tiêu Lãnh Nguyệt là thống hận nhất. Bọn họ trơ mắt nhìn Tần Vấn Thiên cướp truyền thừa vào tay. Dù sao nếu truyền thừa này bị Ma Tà đoạt được, thì trong lòng bọn họ sẽ dễ chịu hơn đôi chút.
- Ngươi đã có được cái gì?
Chỉ thấy Tiêu Lãnh Nguyệt dùng ánh mắt lạnh như băng chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên, lên tiếng hỏi.
- Ba người các ngươi liên thủ mới đánh bại được Ma Tà, thắng mà không vẻ vang gì. Không có gì đáng phải kiêu ngạo cả. Nếu không, truyền thừa này sao có thể có phần của ngươi, cho dù ngươi thật sự tranh đoạt được nó, tất nhiên cũng bỏ mạng trong tay Ma Tà.
Tiêu Lãnh Nguyệt dùng giọng lạnh như băng nói.
- Nếu ba người các ngươi có thể liên thủ, giờ này truyền thừa ở trong tay ngươi, vậy trong này còn có nhiều nhân vật thiên kiêu thành Cổ Đế như vậy, làm sao không thể lưu các ngươi lại.
- Ngươi thật đúng là đê tiện, vẫn còn mặt mũi nói ra những lời lẽ như vậy.
Tần Vấn Thiên còn chưa lên tiếng, đã thấy Quân Mộng Trần nhìn chằm chằm Tiêu Lãnh Nguyệt nói.
- Lần trước Tần sư huynh ta một mình đã vượt cảnh giới đánh bại ngươi rồi, thật là không biết xấu hổ.
Tiêu Lãnh Nguyệt nghe lời khinh nhục của Quân Mộng Trần nói, sắc mặt cực kỳ khó coi. Tần Vấn Thiên cũng lạnh lùng khinh miệt nhìn nàng, nâng bước chân lên, phù quang vô tận lưu động trên người, một khí tức kinh người phun trào từ thân thể của hắn. Hắn không nói gì, chỉ nhắm thẳng đi tới Tiêu Lãnh Nguyệt, nói:
- Ngươi nói ngươi muốn tranh đoạt truyền thừa trên người của ta sao?
Nhìn Tần Vấn Thiên từng bước một đến gần, Tiêu Lãnh Nguyệt không ngờ lại cảm nhận được một áp lực khổng lồ, trong cơ thể hắn phảng phất có một cổ lực lượng kinh người, khí thế cuồn cuộn, chân chính chèn ép trên thân mới biết cường đại bao nhiêu. Tần Vấn Thiên vẫn chưa tới gần nàng, mà Tiêu Lãnh Nguyệt đã cảm thấy một lực lượng trấn áp vô thượng không ngừng chèn ép đến từng bộ phận thân thể nàng, dường như Tần Vấn Thiên đứng ở đó, lập tức có áp lực trấn áp không gì sánh nổi.
"Đây là lực lượng thể chất ư. Trước đó Tần Vấn Thiên cũng thật tạo thành thể chất cường đại?"
Có người âm thầm kinh ngạc. Áp lực trên người Tiêu Lãnh Nguyệt càng lúc càng lớn, so với thời điểm lần trước gặp Tần Vấn Thiên, lần này áp lực lớn hơn rất nhiều.
- Tại sao không nói gì?
Ánh sáng lóng lánh loá mắt toả ra từ Thần Chi Thủ, Tần Vấn Thiên có uy thế kinh thiên, Tiêu Lãnh Nguyệt xanh mặt, nói:
- Chúng ta nhiều người như vậy, sợ ba người ngươi hay sao?
Oành…
Thần Chi Thủ của Tần Vấn Thiên đánh giết ra, một đại chưởng ấn bao trùm hư không như muốn trấn diệt hết thảy. Tiêu Lãnh Nguyệt sắc mặt tái xanh, nhưng trên người cũng có lực lượng đông diệt cực kỳ kinh khủng, lúc bàn tay đánh ra, hư không đông cứng, va chạm cùng Thần Chi Thủ cỉa Tần Vấn Thiên.
Ầm, ầm, ầm. . .
Lực hàn băng đông cứng đáng sợ bị nghiền ép nát vụn, hóa thành bụi bậm. Đại chưởng ấn hủy diệt bao phủ bầu trời, che lấp đại địa, uy năng hám thiên, càn quét hết thảy. Tiêu Lãnh Nguyệt lui về phía sau, hai tay cùng lúc đánh ra Đông Diệt Kiếp chỉ, muốn đông cứng hủy diệt đại chưởng ấn, nhưng không có tác dụng gì. Uy năng tích chứa bên trong chưởng ấn quá mức cuồn cuộn, càn quét hết thảy, đánh giết tới trước mặt Tiêu Lãnh Nguyệt. Nàng điều động hết thảy lực lượng chống cự công kích này, nhưng vẫn bị chấn tung bay ra ngoài, đụng mạnh vào vách tường, kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt càng tái nhợt hơn.
- Ngươi cũng xứng tranh đoạt truyền thừa sao?
Tần Vấn Thiên châm chọc một tiếng, ánh mắt của hắn nhìn lướt qua những người chung quanh, cặp mắt cực kỳ lợi hại, phảng phất đang uy hiếp mọi người, nếu muốn liên thủ thanh toán bọn hắn, nhất định sẽ khiến cho các ngươi trả giá thật lớn.
Quả thực ánh mắt của Tần Vấn Thiên có lực uy hiếp rất lớn, hơn nữa thực lực của hắn, Thanh Nhi và Nam Hoàng Vân Hi kết hợp lại khiến cho không ai dám khinh cử vọng động. Một mình Ma Tà cũng đủ để chấn nhiếp quần hùng, ba người này lại đánh lui Ma Tà, hơn nữa thực lực của mỗi người đều mạnh hơn Tiêu Lãnh Nguyệt, không ai nắm chắc tranh đoạt truyền thừa xong còn có thể toàn thân thối lui, huống chi Ma Tà còn đang chờ ở ngoài.
- Chúng ta đi.
Tần Vấn Thiên xoay người nói với hai người Thanh Nhi, sau đó đoàn người ly khai bên này, đi ra ngoài mảnh không gian.
Rất nhanh, bọn họ đã đi ra khỏi vùng động phủ này. Phía trước, nơi truyền thừa Phạm Thiên đại đế vẫn còn hào quang màu xám đáng sợ như trước. Ngày xưa, hai nhân vật cực kỳ cường đại chiến đấu tại nơi này, từ đó về sau Phạm Thiên đại đế biến mất, hai nhân vật tuyệt thế lưu lại truyền thừa ở nơi đây, cuối cùng giờ này đều bị người ta lấy được.
Phạm Thiên đại đế lưu lại chín truyền thừa, nhất định lại tạo nên một cơn mưa máu gió tanh rồi.
- Thực sự có được truyền thừa của Cổ chi đại đế sao?
Nam Hoàng Vân Hi hỏi Tần Vấn Thiên.
- Coi là vậy đi, tuy nhiên vị Cổ chi đại đế này khác biệt với Phạm Thiên đại đế, ông ta không để lại phương pháp tu hành, chỉ hy vọng là người truyền thừa tạo thành nhục thân vô thượng, sau đó lại tạo thành Tiên Đài chi pháp, từ nay về sau trời cao mặc tình bay lượn. Người truyền thừa của ông ta tự nhiên có con đường tu luyện riêng của mình, chứ không phải tu hành theo quỹ tích của chính ông ta.
Tần Vấn Thiên hoàn toàn hiểu được cách làm của nhân vật tuyệt thế ấy. Hắn có thể cảm nhận được trước đây con đường tu hành của tiền bối này có bao nhiêu khó khăn. Ông ta từng có sự bất lực, từng có nỗi tuyệt vọng. Đây là thực tế mà bất kỳ Võ Mệnh tu sĩ nào cũng không thể tránh khỏi, bất kỳ ai muốn trở thành nhân vật tuyệt đại đều phải trải qua hết thảy.
Hắn nguyện chế tạo cơ sở hoàn mỹ nhất cho người truyền thừa của mình, về phần con đường tiến lên như thế nào thì bản thân người truyền thừa sau này của mình cần phải tự liều mạng khai phá.
- Pháp môn tạo thành Tiên Đài?
Nam Hoàng Vân Hi mắt sáng lên, hỏi.
- Đúng. Pháp Trảm Tiên đài, từ Trảm Tiên đài, ngày xưa vị tiền bối này làm chính là Thánh Tiên đài.
Tần Vấn Thiên nói.
- Thánh Tiên đài!
Nam Hoàng Vân Hi ngưng tụ ánh mắt.
- Người Tiên vực tu hành, Tiên Đài phân thành lục giai tam phẩm, một đến ba cấp đều là Phàm phẩm, người có Tiên Đài bậc một thành tiên yếu nhất, bậc hai kế tiếp, bậc ba Tiên Đài cho dù không tệ, nhưng bước vào tiên cảnh chỉ có chút thành tựu. Cường giả Tiên cảnh tạo thành Tiên Đài bậc ba là nhiều nhất. Bậc bốn, bậc năm là Vương phẩm. Người có thể tạo thành Tiên Vương phẩm - Tiên Đài bậc bốn, thì có cơ hội rất lớn trở thành nhân vật Tiên vương, thậm chí là Tiên đế. Hiện tại Tiên vực chúng ta có rất nhiều Tiên vương, đa số đều tạo thành Tiên Đài bậc bốn. Còn người tạo thành Tiên Đài bậc năm, theo ta được biết, những nhân vật Tiên đế cấp cao nhất của Tiên vực mới tạo thành Đế Vương phẩm Tiên Đài bậc năm.
Nam Hoàng Vân Hi chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên, mơ hồ có chút hâm mộ. Không ngờ hắn đã biết được phương pháp tạo thành Tiên đài. Tuy rằng đây không phải là thần thông công phạt, không cách nào trực tiếp đề thăng thực lực, nhưng Tiên đài là cơ sở để cường giả tu hành thành Tiên cảnh. Cảnh giới thứ nhất của tiên được gọi là Tiên Đài. Nếu có thể tạo thành Tiên đài hoàn mỹ nhất, sẽ trợ giúp rất lớn đối với con đường tu hành sau này.
- Mạnh như vậy sao?
Tần Vấn Thiên có chút kinh ngạc, lập tức cười nói.
- Không hổ là truyền thừa nhân vật tuyệt thế lưu lại, trước hết Chú thể, không ngờ lại tạo thành căn bản cho Tiên đài. Nếu lợi hại như vậy, ta cũng truyền thụ lại cho muội, như vậy muội cũng có thể tạo thành Tiên đài lợi hại hơn rồi.
Đôi mắt đẹp của Nam Hoàng Vân Hi trong nháy mắt ngưng đọng. Nàng nhìn nụ cười của Tần Vấn Thiên mà ngẩn người, nhất thời không biết lời Tần Vấn Thiên nói thật hay là giả. Gương mặt lạnh lùng kiêu ngạo của nàng không ngờ lại tỏ ra ngơ ngác, hỏi:
- Thật ư?
- Ta lừa gạt muội làm gì?
Tần Vấn Thiên nhún vai rồi nói. Nhìn ánh mắt của Tần Vấn Thiên, Nam Hoàng Vân Hi vẫn còn có chút sững sờ. Tần Vấn Thiên nguyện ý truyền thụ phương pháp đúc Thánh Tiên đài cho nàng dễ dàng như vậy sao?
- Tại sao?
Nam Hoàng Vân Hi lại hỏi.
-Đây là. . .
Tần Vấn Thiên nhìn Nam Hoàng Vân Hi, mỹ nữ này vẫn chưa hết hy vọng a. Bọn họ vốn là đồng minh, trước đó đã kề vai chiến đấu, nếu không phải là Nam Hoàng Vân Hi, hắn và Thanh Nhi đối phó với Ma Tà còn rất cật lực, truyền thụ phương pháp đúc Tiên đài cho nàng chẳng phải là chuyện đương nhiên sao?
- Bởi vì muội đẹp a.
Tần Vấn Thiên cười trêu nói, khiến Nam Hoàng Vân Hi chớp chớp đôi mắt đẹp, lại chớp chớp. . .
Chẳng qua là Tần Vấn Thiên rất nhanh đã hối hận khi nói ra câu nói này, dường như hắn cảm nhận được ở bên cạnh có một ánh mắt lạnh như băng bắn tới hắn, nhưng lúc hắn chuyển ánh mắt qua thì Thanh Nhi lại tiếp tục nhìn về phía trước, vẻ mặt lạnh lùng không hiểu trong lòng nàng đang suy nghĩ gì.
- Thanh Nhi.
Tần Vấn Thiên đi ra phía trước, kéo tay Thanh Nhi. Thanh Nhi tránh ra, Tần Vấn Thiên lại không buông tha, vẫn nắm thật chặc bàn tay của Thanh Nhi, còn nhéo một cái, cười nói:
- Thanh Nhi đương nhiên là đẹp nhất.
Nam Hoàng Vân Hi ở một bên trong nháy mắt gương mặt sa sầm, cảm tình trước đó đối với Tần Vấn Thiên đã hoàn toàn mất sạch sành sanh, thầm nghĩ đây thật là một con người vô sỉ. . .
- Dù gì mọi người phải nhớ kỹ, phương pháp Trảm Tiên đài yêu cầu cực cao đối với thể chất. Sau khi ta truyền thụ cho các ngươi, nếu thể chất tự thân không đủ cường đại, ngàn vạn lần không được đi Trảm Tiên đài.
Tần Vấn Thiên đột nhiên trịnh trọng nói, Nam Hoàng Vân Hi hiểu rằng Tần Vấn Thiên đang dặn dò bọn họ, rất nghiêm túc gật gật đầu. Đây cũng là nguyên nhân vị Cổ chi đại đế cho người truyền thừa Chú thể.
- Thể chất của ta cũng đủ rồi.
Quân Mộng Trần tự tin lên tiếng.
- Ừ, mặc dù Trảm Tiên đài cũng không nhất định có thể đúc Tiên đài tốt hơn, hết thảy vẫn là dựa vào tự thân.
Tần Vấn Thiên lại nói, không có phương pháp tu hành nào là không làm được.
- Chúng ta đi ra ngoài trước hay là chờ Tiểu Hỗn Đản đi ra?
Thanh Nhi hỏi Tần Vấn Thiên một tiếng.
- Đi ra ngoài đi, tên tiểu tử đó rất tinh minh, sẽ không có chuyện gì đâu. Vị tiền bối thần bí kia ly khai Minh sơn dường như mở ra một con đường.
Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn về phía trước, có thiên kiêu thành Cổ Đế lui tới, Minh sơn đã không còn là tuyệt địa. Chẳng qua là chín truyền thừa của Phạm Thiên đại đế đã không còn.
Trên Đăng Tiên bảng đã có sự thay đổi, thứ hạng mười vị trí đầu phát sinh một biến hoá kinh người. Tên của Tần Vấn Thiên bất ngờ thay thế Huyền Dương, đứng hàng thứ tư trên Đăng Tiên bảng.
Về phần Huyền Dương, hiện tại hắn không chỉ rớt khỏi thứ tự thứ tư, thậm chí thứ năm cũng không có tên của hắn. Thứ năm vẫn là Thanh Nhi. Huyền Dương đứng hàng thứ sáu.
Tần Vấn Thiên từ vô danh thừa thải, sau khi lấy được Thần Chi Thủ, đoạt truyền thừa từ trong tay Ma Tà, trực tiếp vượt tiến lên trên Đăng Tiên bảng, đứng vào hạng thứ tư, nhất thời uy danh vô lượng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]