Tử Đạo Dương là con của Tử đế, đứng đệ nhất trên Đăng Tiên bảng.
Trong khoảnh khắc này bị người ta bóp cổ nói không ra lời trên không trung, phảng phất chỉ cần lão giả kia dùng một ý niệm là có thể đoạt tính mạng của hắn.
Tất cả các thiên kiêu đều cực kỳ khẩn trương. Lão giả áo xám đưa mắt nhìn Tử Đạo Dương, khoảng không trong cặp đồng tử phảng phất như nhìn thấu vào Tử Đạo Dương.
Oành...
Một cổ chấn động kịch liệt đột nhiên càn quét ra. Từ trên người Tử Đạo Dương truyền ra một giọng nói:
-Các hạ là ai?
-Đây không phải là giọng nói của Tử Đạo Dương.
Mọi người thần sắc chấn động lên. Tử đế tất nhiên là Tử đế đại đế của Tiên vực.
Ánh mắt lão giả xuyên thấu hết thảy, vẫn đưa mắt nhìn Tử Đạo Dương, trong con mắt của lão xuất hiện hình bóng của Tử đế.
-Ta là ai ư? Vậy ngươi là ai?
Lão giả áo xám vẫn không buông Tử Đạo Dương ra, trong giọng nói lộ ra một ý thương tang qua năm tháng. Hắn quên mình là ai, quên hết thảy rồi.
-Bổn tọa Tử đế của Tiên vực, khuyển tử của ta đi tới nơi này để tôi luyện, mong rằng các hạ hạ thủ lưu tình.
Âm thanh của Tử đế lại truyền ra lần nữa. Lão giả áo xám mắt sáng lên, thản nhiên nói:
-Tử đế. . . Thực lực ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-co-than-vuong/3707478/chuong-1087.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.