Tiêu Môn, cỗ thế lực này được xếp hạng thứ ba tại Cổ Đế chi thành, tổng cộng có mấy trăm nhân vật thiên kiêu, có được mảng lớn quần thể kiến trúc, lưng tựa núi xanh, trước có suối chảy, giống như một tòa thành nhỏ, dựa núi cạnh sông mà kiến thành.
Trong Tiêu Môn, không khí trong lành yên tĩnh, Tần Vấn Thiên đã tới mấy ngày, nhưng vẫn chưa quá quen thuộc với mọi người ở đây, cũng không có người giới chiệu, chẳng qua bản thân hắn cũng là vô tâm ở lại chốn này .
Tiêu Lãnh Nguyệt một mực tìm kiếm Thanh Nhi, Tiêu Môn thế lực lớn, so với một mình hắn tìm kiếm thì hiển nhiên dễ dàng hơn nhiều. Một khi Tiêu Lãnh Nguyệt tìm được Thanh Nhi, hắn ở trong Tiêu Môn tự nhiên có thể kịp thời thu được tin tức, huống chi đối với Tần Vấn Thiên mà nói, nơi nào mà không phải tu hành, trong hay ngoài Tiêu Môn cũng vậy cả.
Trong cổ viện thanh tĩnh, dưới núi xanh, tu luyện tràng, Tần Vấn Thiên ngồi xếp bằng, hư không bốn phía là một mảnh mộng ảo, phảng phất như có chư thiên Tinh Thần, phảng phất như là mộng ảo chi cảnh .
Trong lòng bàn tay Tần Vấn Thiên nâng lên một khối phù cốt to lớn, trên phù cốt lưu động phù quang vô tận, có vô vàn đường vân thần bí khó lường, trong vùng hư không này, tựa hồ có một tôn hư ảnh bằng gió cực kỳ to lớn xuất hiện, hư ảnh bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-co-than-vuong/3707428/chuong-1037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.