Ánh mắt ba người Tần Vấn Thiên nhìn về phía Kỷ Lam Sơn, đối phương nói với giọng điệu bình thản, nghe lời của hắn, dường như đám người Tần Vấn Thiên chủ động trêu chọc người Diệt Thần cung, sai ở ba người bọn họ vậy.
Chỉ có điều, Kỷ Lam Sơn này là cường giả Diệt Thần cung, tất nhiên sẽ bảo vệ Diệt Thần cung, một câu nói ra đã trực tiếp hắt nước bẩn ở trên người bọn họ, còn muốn cho bọn họ giao ra tất cả mọi thứ trong nhẫn trữ vật, đồng thời tạ lỗi, sau đó, Kỷ Lam Sơn thả bọn họ rời đi giống như ban ân.
Nhìn cục diện dường như buồn cười này, nhưng kì thực ở mỗi một nơi trong Tiên vực đều sẽ thường xuyên diễn ra, cá lớn nuốt cá bé lại là chuyện bình thường.
- Ngươi cũng nói chúng ta là người mới đến, lại nói chúng ta cướp giật nhẫn trữ vật của đệ tử Diệt Thần cung ngươi, lời này nghe mới buồn cười biết bao, hoặc nói người Diệt Thần cung ngươi là kém cỏi tới mức nào.
Tần Vấn Thiên cười lạnh châm chọc nói, mọi người phía dưới lại làm sao không rõ đạo lý này, nhưng hiểu rõ lại như thế nào, quan trọng chính là kết quả.
Người bên phía Tần Vấn Thiên hiển nhiên không đủ để coi trọng, chỉ có phần bị khi dễ, đây là điều người mới phải trả giá, nhất là người không biết nhẫn nhịn, ở Đế thành cổ bị ngược cũng là chuyện bình thường.
- Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-co-than-vuong/3707420/chuong-1029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.