- Bạch Vô Nhai hành sự quả nhiên khác người.
Trong đôi mắt mỹ lệ thâm sâu của Vạn Hóa tiên vương chợt lóe lên một tia sáng kỳ dị.
- Quả thật, người lúc trước trong huyễn cảnh của ngươi nhất mực kiên trì cho tới sau cùng là người mà Bạch Vô Nhai xem trọng. Chỉ có một mình hắn là không có nghỉ ngơi. Những người khác đều có được thời gian nghỉ ngơi. Nhưng Bạch Vô Nhai đối xử bình đẳng trực tiếp công phạt. Chuyện này đối với người mà hắn xem trọng ngược lại bất lợi. Hắn không hề có chút thiên vị nào.
Một lão tiên vương tiên phong đạo cốt lên tiếng khen. Lão tiên vương này có tuổi cao nhất tại tiệc rượu. Thậm chí so sánh với Đông Thánh bệ hạ tuổi đời còn muốn lớn hơn rất nhiều. Người Tiên vực đã quên tên của lão, cứ gọi lão là tiên vương bất tử.
- Muốn bái nhập môn hạ bệ hạ, tự nhiên muốn là người phi thường. Bạch Vô Nhai làm như thế có thể là vì xem hắn có nhiều bất phàm. Nếu không được, với tính tình của Bạch Vô Nhai, hắn tình nguyện thừa nhận tự xem lầm. Nhưng nếu tiểu tử kia vẫn như cũ chèo chống nổi, có năng lực tăng thêm phần ấn tượng rồi.
Chư tiên vương nói vui, cũng không cố kỵ sắc mặt của Diễm Uyên tiên vương. Vừa rồi Diễm Uyên giải phóng một đạo uy áp hủy diệt đã khiến bọn họ hơi khó chịu. Nơi này có những người nào đang ngồi? Toàn bộ là nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-co-than-vuong/3707060/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.