- Thật mẹ nó vô sỉ.
Phàm Nhạc một miệng.
- Đồ mất dạy.
Thương Đồng giẫm chân đi về phía trước, áp lực khổng lồ bao phủ mọi người, hắn xuất ra một chưởng, đám người Phàm Nhạc căn bản là không thể phản kháng, toàn bộ bị đánh bay ra ngoài.
Thời khắc này Thương Đồng đang tức giận, làm sao có thể cho phép đám người Phàm Nhạc phản bác.
- Các ngươi xử trí như thế nào, tùy ý.
Thương Đồng nhìn thoáng qua người Thác Thiên Giáo cùng với Đế gia, một số người Đế gia và Thác Thiên Giáo khó chịu lời nói của Thương Đồng, suy cho cùng bọn họ cũng là nhân vật phi phàm, chẳng qua chỉ bị áp chế tu vi mà thôi, Thương Đồng cao ngạo như vậy, ngược lại càng làm người khác muốn đánh hắn một trận, nhưng cũng may Thương Đồng giúp bọn họ, cũng không có tính toán cái gì, chẳng qua bọn họ đi tới bên cạnh Diệp Lăng Sương, ánh mắt nhìn hai vị mỹ nhân Diệp Lăng Sương và Vân Mộng Di, tròng mắt của bọn họ mang theo thần sắc khác thường.
Một đạo lãnh ý như có như không bao phủ bọn họ, quay đầu lại, bọn họ nhìn thấy được Kiêu Dương công chúa lạnh lùng nhìn bọn họ, Kiêu Dương công chúa lại nhìn sang Thương Đồng, đạm mạc nói :
- Các ngươi không chút kiêng kỵ khi nhục người bị áp chế tu vi, nếu đợi mấy vị kia của Trượng Kiếm Tông quay lại, chẳng phải tự rước lấy nhục hay sao.
Rất hiển nhiên, Kiêu Dương công chúa cao ngạo đã chiến bại nhưng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-co-than-vuong/3706993/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.