Lý Hàn U nhìn Tần Vấn Thiên không thèm để ý đến mình, nàng xòe bàn tay ra vuốt ve gò má, lửa giận nóng hừng hực, lúc này trong mắt nàng hiên lên tơ máu, khuôn mặt mỹ lệ như nàng lại làm cho người có cảm giác dữ tợn, từ khi nào nàng bị vũ nhục như vậy, chưa từng có, nàng là thiên kiêu chi nữ của Lý tộc, hôm nay ở trước mặt mọi người bị người ta hung hăng vung một bạt tai, đánh lên mặt nàng, cũng như đánh lên kiêu ngạo trong lòng nàng.
Tần Vấn Thiên không nghĩ nhiều như vậy, hắn đi về phía trước như trước, đi đến biên giới cầu nổi, nhìn không gian bát ngát phía trước.
Sau khi lấy được khẩu quyết, mảnh quảng trường phong bế kia đã xuất hiện một con đường, ba người tu hành tại chỗ mấy ngày, để cho mình khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, sau đó bọn họ đi theo con đường kia phát hiện lại trở về cầu nổi, nhưng mà cầu nổi bắt đầu giao hội, vì thế bọn họ đi đến nơi này.
Lâm Tiên Nhi vốn có quan hệ không tệ với Tần Vấn Thiên, tất nhiên theo hắn đi ra, nàng có chút mong đợi, thanh niên từng bị nàng xem thường này có thể đi đến một bước kia không.
Lâu Băng Vũ ngày đó cũng bị lời nói của Tần Vấn Thiên xúc động thật sâu, Tần Vấn Thiên không chỉ không giết nàng, thậm chí bảo vật trên người nàng cũng không lấy, chỉ vì đơn giản từ trên người nàng thấy được 'Khí khái' của Trượng Kiếm Tông, một câu nói đó đã làm cho nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-co-than-vuong/3706986/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.