Tần Vấn Thiên nhìn Mộ Phong, hắn có thể cảm nhận rõ ràng được sự tức giận của đối phương, tựa hồ như có thâm cừu đại hận với hắn.
- Các hạ, phải chăng có hiểu lầm gì, quả thật là ta không nhận ra ngươi.
Tần Vấn Thiên tiếp tục nói, trong trí nhớ của hắn tuyệt không có người trước mắt.
Trên người Mộ Phong tựa như tràn ngập từng luồng sương mù, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm đám người Tần Vấn Thiên, trong mắt lóe lên sát ý.
- Các ngươi đi đi.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, trong nháy mắt này hắn cảm giác đặc biệt khó chịu, hình như có một luồng độc khí thẩm thấu vào cơ thể hắn, tựa như đang ăn mòn cơ thể hắn, người trước mắt là một cao thủ dùng độc, hơn nữa còn vô cùng đáng sợ.
Sắc mặt của Bạch Lộc Di chuyển sang màu đen, cảnh tượng này khiến cho đôi mắt nàng phát ra ánh sáng lạnh đầy đáng sợ:
- Dừng tay!
Tần Vấn Thiên liếc mắt nhìn Bạch Lộc Di, trong lòng đột nhiên cũng hiện lên sự tức giận mãnh liệt.
Hắn không biết người này, song đối phương vừa ra tay liền dùng độc, cực kỳ tàn nhẫn, đã uy hiếp đến tính mạng của bọn họ.
Trên đại lục, một số độc tu cũng cần phải thật cảnh giác, mặc dù cảnh giới của bọn họ yếu hơn so với những người tu luyện khác nhưng chỉ cần hơi sơ sẩy, là có thể sẽ chết trên tay bọn họ.
Cái tên Độc Vương là điều cấm kỵ ở hoàng triều Đại Hạ, dù là những thứ thế lực cấp bá chủ kia cũng không muốn chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-co-than-vuong/1456925/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.