Vô số ánh mắt đều nhìn chăm chú Tần Vấn Thiên, hắn sẽ quyết định như thế nào đây!
- Vù!
Trường thương trong tay Âu Thần phát ra ánh sáng đáng sợ, sát khí bùng lên không thèm che giấu. Nhìn thấy nụ cười nở trên môi Tần Vấn Thiên, hắn ta ẩn ẩn có dự cảm không ổn, Tần Vấn Thiên thực sự dám xuống tay.
- Thả người!
Giọng nói của Âu Thần mang theo hàn khí lạnh lẽo ghê người.
Nhìn gương mặt lạnh lùng kia, Tần Vấn Thiên vẫn bình tĩnh như cũ, hắn nói:
- Mặc dù đến tận lúc này ngươi vẫn chưa buông bỏ được thứ ngươi gọi là kiêu ngạo kia, ngươi vẫn nhìn ta bằng ánh mắt như lần trước, chắc hẳn là ngươi vốn cũng không để ý đến cái chết của hắn rồi.
Nói xong, nắm đấm của Tần Vấn Thiên phát ra ánh sáng sáng chói, một khắc này tất cả mọi người đều thót tim.
- Nếu như ngươi động thủ thì ta đảm bảo, ngươi tuyệt đối sẽ không trở thành người thứ ba đâu, kẻ đầu tiên mới chính là kết cục của ngươi.
Khương Chấn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên rồi nói, người thứ ba cũng chính là người đã trở thành viện trưởng của học viện Đế Tinh, mà người thứ nhất chính là người đã bị học viện Đế Tinh giết chết.
- Nếu như chỉ là người thứ nhất, dù ta tha cho hắn thì cũng chẳng có đất dung thân ở chốn hoàng thành này.
Tần Vấn Thiên vẫn cười như cũ, người đầu tiên chẳng có bao nhiêu giá trị đối với học viện Đế Tinh, vậy thì làm sao hắn có thể đứng vững được ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-co-than-vuong/1456639/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.