Tần Vấn Thiên ném trường thương thần binh đi mà không hề do dự. Hắn cầm trường thương trong tay gây quá nhiều sự chú ý. Người đuổi giết hắn chỉ cần hỏi người đi đường là có thể lần theo dấu vết của hắn một cách dễ dàng. 
Tần Vấn Thiên sẽ không trông vào may mắn chỉ vì đã giết được một cường giả Luân Mạch cảnh. Đó chỉ là một người tu luyện nguyên lực thiên địa đến Luân Mạch cảnh, lực lượng còn chưa đủ mạnh mà thôi. Nếu như chạm trán với người mạnh hơn, ắt rằng hắn không thể đánh lại đối phương được, dù có trường thương tăng cường sức mạnh vẫn chết trận như thường. Ở thời điểm này, hắn biết rõ mình nên giữ hay nên bỏ. 
Sau khi ném trường thương, Tần Vấn Thiên đi ngang qua cửa hàng, mua một chiếc áo choàng khoác lên che đi quần áo đang mặc trên người. Hắn đi lòng vòng trong khu phố, thi thoảng lại thấy người đuổi giết mình đang ngó đông ngó tây. Thế nhưng chỉ cần hắn xoay người đi vào trong một ngõ nhỏ nào đó thì sẽ khó mà bị người khác phát hiện. 
Song việc khiến cho Tần Vấn Thiên cảm thấy rùng mình là, hắn phát hiện ra khu vực này cơ hồ đã bị phong tỏa kín bưng. Càng ngày càng nhiều người của Bạch gia và Diệp gia tụ tập về đây, bịt chặt các lỗ hổng lớn. Mấy lần hắn định ra ngoài đều phải lặng lẽ lùi về, muốn rời khỏi đây khó như lên trời vậy. 
- Chúng tìm người dẫn đường bịt kín các lối ra, đồng thời đưa người thâm nhập vào tìm kiếm ở khu vực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-co-than-vuong/1456618/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.