A Tân cùng mấy thị nữ muốn ngăn cản, vội la lên rằng không được, không có quy củ như vậy.
Ta hỏi A Tân: “Vậy chẳng lẽ còn có suy củ để ta lại một mình trong đêm tân hôn?"
Bây giờ A Tân đã là nữ nhân hơn bốn mươi tuổi, so với trước kia già đi nhiều.
Nàng ta là người nhìn ta lớn lên, tình cảm với ta tất nhiên sẽ khác.
A Tân lặng lẽ ngăn cản mấy thị nữ vẫn còn muốn cản ta lại.
Ta một mạch đi qua hành lang, đến Huệ Phong quán.
Quả nhiên, Hàn Sơn Ngọc đang ở đây.
Cái gọi là say rượu chỉ là cái cớ, sức khỏe nàng không tốt, ngoại trừ rượu hoa quế của Gia Nương, nàng căn bản không uống rượu.
Đêm đã khuya, trong phòng thắp đèn trường minh.
Ta đứng ngoài cửa, không bước vào.
Bởi vì ngoài nàng ra, bên trong còn có một người khác.
Người nọ không phải là môn khách của Hàn phủ, cũng không phải là du hiệp, hắn ta mặc cẩm bào, tướng mạo đường hoàng, nói cười với Hàn Sơn Ngọc, thoạt nhìn là một công tử ôn nhu như ngọc.
Ta nghe thấy nàng gọi hắn là nhị công tử.
Hàn Sơn Ngọc tiếp đón hắn bằng lễ nghi của gia chủ, hai người ngồi cạnh nhau, giữ khoảng cách vừa phải, lời nói khách sáo mà không thất lễ.
Nàng giống như một tiên nữ được tạc từ ngọc, mặc hỉ phục màu đỏ, dung mạo tuyệt trần, tuấn tú như tiên giáng trần.
Vị công tử kia nhìn nàng chằm chằm, thường xuyên thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-chau-ky/3709874/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.