Trong truyền thuyết của nhân gian, Phượng Hoàng là đại biểu của sự phồn vinh thịnh thế nhưng lại luôn luôn cô độc, vì nó là Phượng Tien duy nhất từ hồng hoang còn tồn tại, nó bay khắp bốn biển muốn tìm thứ lấp đầy trái tim trống rỗng, đáng tiếc qua bao nhiêu năm tháng vẫn không có kết quả. Trăm năm, vạn năm, cho 8 một ngày Phượng Hoàng gặp được Chu Tước, lần đầu tiên nó múa điệu phượng cầu hoàng nhưng Chu Tước cùng Kim Ô thầm mến nhau từ lâu, sự ghen tức đã biến bộ lông vàng óng ả của Phượng Hoàng thành màu đen u ám, nó nổi điên muốn giết Kim Ô nhưng đã bị chế ngự, Ngọc Đế sai người dùng vu xích đâm xuyên qua trừng phạt nó vĩnh viễn bị đày ở dưới Họa Sơn, ở phàm trần vẫn lưu truyền một bài đồng rao:
" Nam cương lửa đỏ chứa dung nham.
Phượng Tiên mỹ lệ đất trời tạo
Chu Tước ngang qua say bao lòng.
Phượng cầu hoàng vì ai mà múa
Mặt trời đỏ sáng cả bắc cương
Kim Ô chẳng bao giờ say giấc
Vu xích xuyên chân chẳng oán than."
Tiếc hận, ghét bỏ, thương hại, chung quy cũng chỉ vì một chữ " tình" mà ra...
Nhưng... sự thật là như vậy sao?
Hai vạn năm trước, Quảng Hàn Cung.
Nơi Thái Âm Tinh Quân cai quản quanh năm sương gió mịt mờ, giá lạnh dễ dàng đông cứng một vùng trời rất xứng đáng với tên Quảng Hàn. Ở rìa góc phải của đại điện có một phòng lớn luôn khóa kín để giam Hằng Nga tiên tử, ban đầu vốn là cho nàng ta chút mặt mũi ở gần đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-am-tinh-quan-rai-dao-hoa/1353890/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.