Lão liền tung mình nhảy lên, giơ năm ngón tay ra định chộp Thiên Hào. Hai người cùng với Thiên Hào thấy vậy quát lớn một tiếng, cùng rút khí giới ra xông lại tấn công ông già nọ. Nhưng ông già nọ không thèm đếm xỉa đến hai người, chỉ dùng tay áo trái, phất một cái, còn thân mình của y cứ đâm tới chỗ Thiên Hào. Hai người bạn của Thiên Hào bị sức mạnh của tay áo ông già nọ phất trúng trúng kêu lên hự một tiếng và cảm thấy cổ tay và cánh tay dâu như bị cẳt. Đồng thời, hai người thấy Thiên Hào đang lâm nguy, đều kinh hãi, thất thanh la lớn.Bỗng nhiên từ sau một cây cổ thụ một người phi ra như điện chớp đuổi theo Thiên Hào và ông già nọ. Người đó giơ cánh tay phải ra bảo vệ lấy Thiên Hào, còn tay trái khẻ đẩy một cái, kế lẹ làng nhảy xuống mặt đất. Ông già nọ kêu hự một tiếng, rồi như diều bị đứt dây, bay ngược trở lại nơi rơi phịch xuống đất, hai mắt tỏ vẽ kinh ngạc, ngước nhìn người nọ. Lúc ấy, ông già đó mới hay người vừa đẩy lui y ra là một ông già mặc áo xanh, đang mỉm cười nhìn mình rồi y cười nhạt và nói:- Ngươi có biết lão là ai không mà dám vuốt râu cọp như vậy! Ông già áo xanh, với vẻ mặt khinh thị, vừa mỉm cười vừa đáp: thế?- Ngươi cũng vậy, ngươi có biết lão là ai không, mà dám ăn nói vô lễ như Ông già kia tức giận phùng mồm trợn miệng quát to:- Không ngờ hôm nay Trường Bạch Tôn Giả lại phạm sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-a-kiem/2338896/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.