Người nọ dùng song chưởng quét ngang quét dọc mấy cái, tuyết ở dưới chân bay tứ tung, giạy lát đã thấy ba cái xác hiện ra trước mắt.Bốn người đó cùng ngạc nhiên, ngẩn người giây lát sau chúng quay mình ù té chạy xuống chân núi.Vân Nhạc vội thất thanh nói:- Nguy tai! Có lẽ bốn tên này xuống dưới am quấy nhiễu đây. Lam muội mau trở về am giúp một tay, đi em.Uyển Lan vội hỏi:- Còn anh?- Anh chỉ có thể ngấm ngầm trợ giúp thôi, em đi mau đi.Uyển lan gật đầu rời khỏi sơn động, giở hết kinh công phóng đi ngay.Vân Nhạc liền đeo mặt nạ da người vào, ra khỏi động, chôn ba cái xác của Điểm Thương Tam Lão xong đâu đấy rồi mới chạy xuống chân núi.Uyển Lan về tới phía sau am, vượt tường vào trong thấy Du Tứ Cô với Lăng Ngọc Sương vẫn đang ngồi trò chuyện.Nàng vội báo cho hai người biết là có kẻ gian đến quấy nhiễu. Tứ Cô cùng Ngọc Sương đứng dậy rồi cả ba người ra ngoài Phật đường. Chưa vào đến trong Phật đường, họ đã ngửi mùi thơm xông vào mũi. Ai nấy cũng đều ngây ngất như muốn ngã.Tứ Cô liền lên tiếng dặn bảo:- Hai cô nương mau nín hơi, đừng hô hấp đấy nhé.Ba người liền nín hơi, bước vào trong Phật đường, thấy cảnh tượng bên trong đều kinh hãi. Yến Sơn Thần Ni đang nằm gục trước bồ đoàn, còn Tốt Hiếu Lâm thì nằm co rúm ở góc tường, cả hai sắc mặt nhợt nhạc như không còn chút máu và không cử động.Bỗng Ngọc Sương thét lớn, tay chỉ vào Thần Ni và Tốt Hiếu Lâm. Tứ Cô và Uyển Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-a-kiem/2338881/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.