Nói xong Tề Hồng nói với hai vị cô nương:- Phiền hai cô nương xuống bếp bảo dọn một mâm cơm rượu thật thịnh soạn, mau lên.Hai nàng hiểu ý định quay người đi bỗng nghe Thượng nhân quát;- Khỏi cần bần tăng không thể ở đây lâu được, chỉ trong chốc lát là phải đi rồi. Vậy xin hai nữ đàn việt có thể cho bần tăng xem hai thanh kiếm cho thoả chí tò mò chăng- Ai nấy yên lặng không biết trả lời sao. Nếu kiếm lọt vào tay lão thì làm sao có thể đòi lại được. Nên ai nấy cũng đều ngẩn người. Dù sao Liên Châu cũng rất thông minh, nhếch mép cười và nói;- Chị em hậu bối rất muốn cho tiền bối xem, nhưng kiếm này là vật gia truyền, chị em vãn bối đã thừa lệnh người trên cấm rời dù là trong giây lát, nên chị em vãn bối rất tiếc không thể tuân theo lời tiền bối.Vô Lượng thượng nhân trợn trừng mắt lớn tiếng:- Con nhãi này mồm mép thật. Tánh của bần tăng thế nào ngươi không biết sao?Khi bần tăng đã nói thì không bao giờ thâu lại lời, thế nào bần tăng cũng bắt hai thanh kiếm rời tay hai mi.- Đoạn Vô Lượng nhanh như chớp múa song chưởng, giở bí quyết chữ “hấp” trong Di Lặc thần công lôi mạnh một cái. Nhị cô nương phải giở hết sức bình sinh ra nắm chặt cán kiếm, nhưng cảm thấy có một sức hút vô hình rất mạnh khiến cho hai nàng nghiêng người về phía trước, hổ khẩu đau nhức trường kiếm suýt rời tay bay đi. Cả hai nàng đều kinh hãi vô cùng. Vô lưọng thượng nhân mới giở năm thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-a-kiem/2338872/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.