“Ôi! Ôi, bà chủ!” Brunhilda rẽ đám đàn ông trong sảnh nhà cha xứ lao tới chỗ Maddy, mỗi bước chân lại nhún gối. “Ôi, phu nhân, tôi phải gọi là phu nhân phải không ạ? Ôi, bà chủ! Tôi không biết! Tôi thề là tôi không biết!”
Maddy cuốn chặt áo choàng quanh người, sợ bị phát hiện đang mặc đồ ngủ. Nàng cảm thấy lạ lùng và không thực, tác động đầy đủ của việc nàng vừa làm giờ đang chậm chạp lan tỏa râm ran trong mỗi đốt xương. Khi ở nhà thờ, đó dường như là một hành động hợp lý, sự bức thiết phải ngăn cản một cuộc xung đột bạo lực đã xua đi mọi quan ngại khác. Hình ảnh Jervaulx chĩa súng vào cửa, gương mặt lạnh lùng bất động - nàng biết rằng gã sẽ chết trước khi phải quay lại Blythedale, trong một khoảng khắc như điện giật, nàng đã nhìn thấy điều gì sẽ xảy ra khi đám người kia phá được cánh cửa đó - và chắc chắn... chắc chắn... nàng đã làm việc duy nhất có thể ngăn cản sự kia.
Và giờ thì nàng phải chấp nhận. Nàng không thể đứng lên tuyên bố rằng tất cả chỉ là một trò vờ vịt, được tiến hành trong giây phút sợ hãi quá độ. Nàng phải là nữ công tước Jervaulx và bình tĩnh đứng bên gã, lên tiếng bảo vệ gã, cương quyết rằng nàng không cho phép gia đình gã - gia đình thực sự của gã - bỏ qua mong muốn của gã và chính nàng.
“Chúng tôi đã không nói với cô,” nàng nói với cô hầu. “Tôi xin lỗi vì điều đó. Đây là trò lừa đảo xấu xa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thach-thao-trong-con-bao/2268870/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.