Các cụ xưa có câu "Oan gia ngõ hẹp" chẳng phải nói láo chút nào.
An Thạch Thảo đưa xấp tài liệu trong tay cho Tịnh Viễn, xong thì vỗ vỗ lên vai cậu, thở dài đầy nặng nề:
- Mọi sự trông cậy vào cậu!
Tịnh Viễn giật khóe miệng hai phát rồi hất tay bà cô già kia ra, hừ lạnh:
- Thôi cái trò này đi! Nhố nhăng quá!
An Thạch Thảo khẽ " Xì" một tiếng rồi nghiêm dặn dò Trần Mạn:
- Bây giờ cậu Tịnh đây sẽ là giám đốc đại diện cho Dapple A chúng ta. Cô nhớ kĩ, từ giờ trở đi, mọi sự kiện hay gặp gỡ khách hàng đều do cậu ta đảm nhận!
- Chị bị điên à!
Tịnh Viễn không tin vào tai mình nữa. Cậu gắt lên:
- Tôi đây chỉ giúp chị xử gọn mụ đàn bà kia! Tôi đâu có đồng ý làm giám đốc đại diện cho Dapple A của chị!
- Dự là trong tương lai sắp tới, Dapple A sẽ có cơ hội tiếp xúc với nhiều ông to bà lớn trong xã hội đen!
Rồi cô ghé vào tai Tịnh Viễn nói nhỏ:
- Chẳng nhẽ, cậu lại bỏ qua cơ hội xâm nhập vào tài khoản đen của bọn họ?
Tịnh Viễn có vẻ như đã bị ba chữ "Tài khoản đen" lôi cuốn. Thấy vậy, An Thạch Thảo gật đầu hài lòng, phất tay ra hiệu cho Trần Mạn dắt Tịnh Viễn đến phòng họp, còn cô thì ngồi vào bàn làm việc, quan sát mọi việc diễn ra trong đó, qua màn hình máy tính.
" Lộ Mĩ Ái! Xem ra cô vẫn sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thach-thao-bat-tu-ton-chu-va-toi/2706020/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.