Nghe tin Thạch Đạt Lang tìm đến vấn an mà người nhà chẳng ai giữ lại, Điền Xán Quang giận lắm. Nhưng bảntính khoan hòa trầm tĩnh, ông chỉ quở mắng qua loa, tự trách mình sơxuất không dặn trước kẻ hầu cận. Chẳng ai biết Thạch Đạt Lang ngụ Ở đâu. Ông cho gia nhân đi lục soát khắp các lữ quán, nhưng đến trưa, một sốtrở về, không ai tìm ra tung tích người kiếm sĩ giang hồ ấy.
Điền Xán Quang cau mày lo ngại. Sự quan tâm của ông không phải không códuyên cớ. Trước đó, ông nghe nói một số đệ tử Hoa Sơn cũ đã nuôi ý địnhmai phục ở gần bến đò trông sang đảo Funashima, chờ Thạch Đạt Lang đếnthì dùng hỏa khí bắn để trả hận. Ông không tin, vì hắn dễ gì bị rơi vào ổ phục kích như thế. Tuy vậy, ông vẫn đứng ngồi không yên, lòng bồn chồnnhư lửa đốt.
“Hay là hắn bỏ trốn rồi ? Có lý nào ...”. Và Điền Xán Quang vội gạt ngay ý tưởng ấy, cho rằng ông đã đánh giá sai lầm một người mà ông vẫn trọng là có danh dự và nghị lực.
Tối đến, gia nhân ông lục tục về đầy đủ, người ngựa mệt nhoài. Vẫn không có tin tức gì của Thạch Đạt Lang cả. Điền Xán Quang lo lắng hỏi:
- Đã tìm khắp các trà thất, tửu điếm chưa ?
- Dạ, không bỏ sót nơi nào. Bọn tiểu nhân không những đã hỏi thăm thựckhách mà còn lục soát hết phòng ốc. Tuyệt nhiên chẳng ai biết hoặc trông thấy người có dáng dấp như thế đến trọ !
- Vậy chùa chiền, đền miếu ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thach-kiem/2021877/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.