Trận bão đêm trước trên đồng cỏMusashino xem chừng còn dữ dội hơn cả cơn lụt ở Hotengahara dạo nào.Hàng năm, những ngày đầu tháng tám là những ngày nông dân địa phương losợ nhất. Gió bão liên miên khiến mùa kê lúa thiệt hại nặng nề, nhà cửasập đổ. Ấy là theo lời khuyên của những người trong vùng, thầy trò Thạch Đạt Lang đã đề phòng từ trước, chặt cây chống sườn nhà và lấy đá đè lên mái, thế mà căn lều vẫn không vững trước cơn bão. Bây giờ nó nghiênghẳn sang một bên, gianh lợp tróc nhiều chỗ, mỗi khi gió hơi manh, kèocột cọ vào nhau kẽo kẹt như đưa võng. Trong nhà, vật dụng, quần áo ướtnhẹp, nước mưa đọng thành vũng. Mấy quyển sách của Hạo Nhiên sũng nước.Nhìn những hàng chữ nhòe nhoẹt trên tập giấy mủn nát, mắt nó đỏ hoe,Thạch Đạt Lang đến bên, vỗ về an ủi:
- Thôi con ạ, để khi có dịp, ta sẽ dẫn con đi mua quyển khác.
Hạo Nhiên ôm thầy khóc nấc. Mặc cho thằng bé được tự do xả hết nỗi phiền muộn qua hai hàng nước mắt, lúc sau Thạch Đạt Lang mới ôn tồn nói:
- Chuyện thiên tai, có tiếc mấy cũng không làm gì được. Lần sau, chúng ta phải cẩn thận hơn. Con đi nấu cơm ăn đi.
Hạo Nhiên lau nước mắt:
- Nhà không còn gạo, để con nướng hạt dẻ thầy lót lòng.
- Không, ta không đói. Con cứ nướng hạt dẻ mà ăn. Ta vào trong xóm, chiều mới về được.
- Thầy vào trong xóm làm gì ?
- Bão lớn chắc nhiều nhà sập và ruộng kê ngập nước hỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thach-kiem/2021858/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.