Mỗi ngày theo thông lệ, điểm tâmxong, Hòa Giả Đạo Uẩn thường ra đại sảnh hỏi han mọi việc xảy ra tronglãnh địa, duyệt phê những tờ trình của thuộc cấp rồi vào thư phòng đọcsách hoặc cùng với các tham vấn luận bàn về tư tưởng của Nho gia, buổichiều tập luyện ở thao trường; đến tối rảnh rỗi, đàm luận võ nghệ vớicác thuộc cấp thân cận cùng trang lứa.
Đạo Uẩn còn trẻ, tính tình khoáng đạt, nên trong những cuộc mạn đàm nhưvậy, không khí bên khay trà hay chiếu rượu thường cởi mở, tự nhiên. Ôngmặc áo mỏng bằng vải gai, hàn huyên cùng thuộc cấp thật thoải mái.
- Này Hồ Kiện Bình, nghe nói ngươi giỏi về môn trường thương, không mấy ai địch nổi, đúng chăng ?
- Bẩm, quả vậy !
Thấy lời đáp ra vẻ đắc ý, không tỏ chút khiêm nhường nào, Đạo Uẩn mỉm cười:
- Ngươi tự tin lắm nhỉ !
- Bẩm thiếu gia, cho đến nay chưa ai qua mặt được tiểu nhân thì hà tất phải chối cãi làm gì ?
Đạo Uẩn gật đầu:
- Ừ phải, để đấy. Có ngày ta sẽ thử tài cho ngươi biết.
- Xin đa tạ. Tiểu nhân mong ngày ấy sớm đến.
- Nếu ngày ấy không đến thì may cho ngươi lắm đấy !
Mọi người ha hả cười. Hồ Kiện Bình lại nói:
- Thiếu gia chắc đã nghe câu đồng dao trẻ con hát ngoài phố ?
- Chưa, câu gì thế ?
- Câu hát ngụ ý ca tụng tiểu nhân.
- Vậy hả ? Đọc ta nghe thử.
Sử thương nhiều kẻ Năng luyện ắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thach-kiem/2021848/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.