Đền Toku thực ra là một thiền viện, cách xóm tiều chừng năm dặm. Lão ông thủ viện tính tình trầm mặc, trước cũng là kiếm sĩ nhưng nay ẩn ở chốn hoang vu này để tránh dòm ngó.
Ông vẫn giữ liên lạc với vài người bạn cũ phục thị trong dinh Hòa Giả ởCổ thành, nhưng mối giao tình cũng vì địa vị xã hội khác biệt mà khôngcòn thắm thiết lắm.
Hôm ấy Điền Xán Quang tới chơi. Điền Xán Quang làm tham kiểm trong dinhsứ quân Hòa Giả Nghị, giữ một chức vụ quan trọng coi việc tra xét danhsách những người được đề bạt và cố vấn cho sứ quân Hòa Giả Nghị việc sửdụng những người được đề bạt ấy.
Trong các chuyến công du, Điền Xán Quang thường có khá đông người tháptùng, nhưng lần này đến thăm người bạn cũ, ông chỉ đem theo hai kiếm sĩtùy viên và một gia nhân thân tín.
Đã lâu không hưởng cảnh thanh nhàn, Điền Xán Quang tỏ ra hết sức thíchthú khi được ngồi trong một mảnh vườn nhỏ xa thị thành, dưới gốc phongcành đã bắt đầu nảy lộc, nghe tiếng ếch kêu báo hiệu sự hồi sinh của vạn vật sau một thời gian đông miên đằng đẵng.
Trời xế chiều, Điền Xán Quang không để ý. Mãi khi gia nhân bưng trà ra, ông mới nói:
- Ồ ! Hóa ra ta ngồi quên trong cõi vô minh này cũng lâu rồi nhỉ.
- Xin đại nhân bảo trọng. Trời hãy còn lạnh ...
- Không sao ! Ông cười. Tấm thân này đã nhiều xông pha, xá gì chút lạnhcuối mùa. Chà ! Mùi hoa mai mới nở thơm thật dễ chịu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thach-kiem/2021839/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.