Cháy!
Có lẽ là người cha qua đời của cô phù hộ, đang ngủ bị mùi khói nồng nặclàm tỉnh giấc Y Tước theo bản năng thuận lợi chạy ra khỏi tẩm điện."Khụ… Khụ…"
Thoáng thấy nàng chạy ra khỏi đám cháy, tất cả nô tài bên ngoài đều vây quanh.
"vương hậu nương nương không sao…"
"Thật sự là quá tốt!"
Y Tước ho khan vài tiếng, có chút chưa tỉnh hồn. "Ta không sao… Khụ… Khụ… Mọi người cũng chạy ra được phải không?" Cô thuận miệng hỏi.
Đêm nay ở Giao Thái điện thái giám hầu hạ cùng cung nữ nhìn lẫn nhau, tựa hồ muốn xác định nhân số.
"A!" Một cung nữ kêu to. "Hồng Ngọc đâu? Có ai thấy Hồng Ngọc không hả?"
Cô thất sắc, "Nàng nói Hồng Ngọc ở bên trong?"
"Bởi vì tối nay bụng nô tỳ không thoải mái, đi nhà vệ sinh nhiều lần, nêncùng Hồng Ngọc… Thay ca… Làm sao bây giờ?" Cung nữ nhất thời hoãng sợkhóc toáng.
"Mọi người nhanh đi lấy nước!"
"Mau gọi nhiều người đến nhanh chóng dập tắt lửa!"
Bên tai nghe gào thét, Y Tước trơ mắt nhìn tẩm điện toát ra từng trận khóidầy đặc, vẫn chưa thấy Hồng Ngọc trốn ra được, nếu không đi cứu nàng,không bị hỏa thiêu chết, cũng sẽ bị khói sặc chết.
Từ trước tớinay cô chỉ luôn lo sống chết của bản thân, nhưng chỉ cần có người đối xử tốt với cô, cô sẽ hồi báo người đó gấp đôi, Hồng Ngọc chính là mộttrong số đó, chí ít thời gian này nàng đều xem mình là vương hậu thật mà hầu hạ. Y Tước cắn răng, trong nháy mắt đoạt lấy thùng gỗ trong taythái giám, đem nước đổ lên người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thach-den-van-chuyen/49167/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.