Việc đã đến nước này, nên để cho tất cả kết thúc.
Yến Phúc xấu hổ, ánh mắt áy náy, nhìn hài tử do chính tay mình nuôi nấng."Vương thượng, nô tài không cầu xin ngươi tha thứ, cũng không có bấtkỳ giải thích gì...... "
"Tại sao?" Khương Vệ gầm nhẹ, người hắn tín nhiệm nhất lại phản bội hắn, để cho hắn hận không thể đem chính hắn bầm thây vạn đoạn. "Trẫm không nhớ rõ cha ruột ...... Chỉ nhớ ngươi, là ngươi vẫn ở bên cạnh trẫm bảo vệ trẫm, yêu mến trẫm, trong suy nghĩtrẫm...... Ngươi giống như cha...... "
Nghe hắn nói như vậy, YếnPhúc khóc không thành tiếng. "Nô tài đảm đương không nổi...... " Hắn cócảm giác không phải khi biến Vương thượng thành con của mình, hết lòngchăm sóc hắn, đáng tiếc số mạng trêu ngươi.
Khương Vệ nhắm mắt,khi mở mắt ra, chỉ còn thất vọng cùng đau khổ. "Các ngươi liên thủ giếthại các nhi tử của trẫm, rốt cuộc là vì cái gì?
Vì bảo hộ vị hônphu của mình, Thái hậu ngẩng đầu lên, "Ngươi hận lầm người, ngươi muốnhận phải đi hận người cha ruột không có nhân tính của ngươi, biết rõ tađã là người đã có chồng, còn ỷ vào tiền tài quyền thế bức bách Yến langviết thư từ hôn, cưỡng bách ta lên kiệu hoa...... Biết rõ lúc ấy ta đãmang thai hơn ba tháng, lại muốn ta uống thuốc nạo thai, phá bỏ con củata cùng Yến lang......
"Ta vất vả tuyệt thực buộc hắn bỏ cái ýnghĩ này, chờ hài tử sinh hạ bình an, sai người đưa về cho Yếnlang...... Rõ ràng là hắn phát lời thề độc với ta, chỉ cần ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thach-den-van-chuyen/3135308/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.