Editor: Joco
Beta – reader: Takuyachan
Lý Khả ngồi nhàn nhã trong một quán cafe, còn Thư Văn nhìn thấy y, đau lòng không gì sánh được, liền chạy nhào tới ôm chầm lấy y. Thư Văn ôm chặt Lý Khả, nước mắt bắt đầu rơi, hắn thật sự rất sợ, sợ trong lúc mình tìm không thấy y thì Lý Khả đã chết vì bệnh tật rồi. Thật may mắn, bây giờ có thể trông thấy y đang ngồi đây, còn sống, như vậy có thể hảo hảo bù đắp cho y rồi… Thư Văn run run nói: “Em không có chuyện gì… Tốt quá rồi… Được rồi…”
Lý Khả cũng ôm lấy Thư Văn, vỗ vai hắn nhè nhẹ dỗ dành: “Không phải em vẫn bình an đấy sao?”
Thư Văn hai mắt rưng rưng, một tay kéo lấy Lý Khả, nói: “Đừng sợ, có anh ở đây rồi, em không phải lo gì nữa. Anh sẽ đưa em đi bệnh viện, tiềng nong em đừng lo lắng.”
Lý Khả lộ vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, hỏi: “Sao phải đưa em đi bệnh viện làm gì?” (muốn chém thằng này)
Thư Văn giật mình: “Không phải em bị nhiễm trùng thận sao?”
Nhíu mày, Lý Khả hỏi lại: “Anh nghe ai nói thế hả? Em khỏe mạnh thế này có nhiễm bệnh tật gì đâu? Anh định trù ẻo em hả?”
Thư Văn bất giác lùi lại phía sau một bước, hắn đột nghiên hiểu ra gì đó, thấy mình thực ngu xuẩn, mở miệng nói: “Em không bệnh tật gì là tốt rồi. Vì sao lại trả phòng khách sạn? Làm anh đi tìm em thực là khó khăn.”
Lý Khả đáp: “Em đã tìm được một phòng trọ có thể tạm trú, ở khách sạn tốn nhiều tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-vi/72704/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.