“Ghen?” Quý Tửu nghi hoặc nhìn chằm chằm Lạc Du.
Thật ra câu nói vừa rồi chỉ là Lạc Du tùy tiện đùa một chút, thế mà lại bị Quý Tửu nhìn đến ngại ngùng.
Anh cũng chưa nghĩ ra, vì sao anh giải phóng tinh thần lực khi đánh nhau, Quý Tửu lại không vui?
Tinh thần lực là vũ khí riêng biệt của anh ở đây, nó giống như một khẩu súng, một chiếc roi vậy.
Chẳng phải ý Quý Tửu là —— Roi của anh không thể dùng để quất đám người nọ, chỉ có thể quất tôi, anh quất họ tôi giận dỗi không vui cho anh xem.
Lạc Du bị trí tưởng tượng của mình làm cho run rẩy.
Hai bát bún được bưng lên, nóng hổi, tầm nhìn của Quý Tửu bị chắn mất, nhưng vẫn chăm chăm nhìn Lạc Du.
Không muốn để người khác cảm nhận được tinh thần lực của Lạc Du, hành động đó gọi là ghen sao?
Tinh thần lực của Lạc Du có sức hấp dẫn đặc biệt đối với hắn. Thứ ấy hấp dẫn lôi kéo hắn, khi hắn cảm nhận được nó đang hiện diện, hắn sẽ cảm thấy dễ chịu thư thái.
Nhưng vừa nghĩ đến những người khác cũng có thể cảm nhận được thứ ấy, hắn muốn khóa chặt Lạc Du lại, độc chiếm tinh thần lực của Lạc Du.
Đây là lần đầu tiên hắn có dục vọng với một thứ gì đó.
Lạc Du ăn vài miếng, giương mắt thấy Quý Tửu vẫn chưa động đũa, bún đã sắp dính cục trương lên đến nơi, thế là vội vàng bưng bát đến trước mặt mình, quậy quậy mấy lần rồi đem trả về: “Đừng ngẩn người nữa, ăn mau lên.”
Hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-tich/170588/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.