Sau khi làm lành với Quý Tửu và trở thành một đôi tình nhân bí mật, Lạc Du phát hiện thời gian đặc huấn này dường như dài đằng đẵng. Anh không có lý do chính đáng để bỏ lại doanh trại đặc huấn và trở về chi đội 3. Ngược lại, Quý Tửu không bị tình yêu cuồng nhiệt chiếm lấy đầu óc, hắn vẫn băn khoăn về ngày được thăng lên hàm tướng và trao huân chương cho Lạc Du. Hắn liên tục nhận nhiệm vụ, chỉ có thể lấy ra chút thời gian nghỉ ngơi ít ỏi giữa các nhiệm vụ để đến gặp anh.
Hai người tưởng như không yêu đương nghiêm túc với nhau, thế nhưng lại luôn làm điều ấy mọi lúc. Lời nói của Lạc Du đi đôi với việc làm, nói yêu là thực sự yêu. Quý Tửu nhiều lần không về đội mà đến thẳng doanh trại đặc huấn. Lạc Du sẽ đè lên người hắn, kéo đồng phục của hắn xuống mà ngửi lấy mùi vị của chiến hạm.
“Lần tuần tra tiếp theo có thể sẽ đi qua thành phố Khan.” Quý Tửu nằm trên giường Lạc Du, chăn rơi xuống đất cũng không ai nhặt. Lạc Du kiệt quệ quay lưng về phía hắn, mơ mơ màng màng ừ hử một tiếng.
Quý Tửu quay đầu nhìn, phía sau gáy rải rác mấy dấu hôn. Hắn vừa dằn vặt Lạc Du một trận ra trò, bây giờ hắn nói gì anh cũng không phản ứng kịp, mà như vậy cũng tốt, hắn muốn nói, lại không muốn Lạc Du nghe được quá rõ ràng.
Hắn không ngừng nghĩ đến điều Huyết Hoàng Hậu nói lúc ấy, hắn biết Lạc Du là vũ khí được hình thành từ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-tich/1656303/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.