Edit: Băng Vy
Beta: Mộng, Du, Pio
O0O—O0O
Tiếp tục sống như vậy... Rốt cuộc còn có ý nghĩa gì? Hắn không biết...
————-
Lại qua hai ngày, đưa tang Mạc Quân Trình.
Có lẽ là bởi vì ngay cả tang lễ cũng đều đã tổ chức, cho nên rốt cục làm cho Hoàng Hân Duật hết hy vọng xác định trên đời này không còn có Mạc Quân Trình, cũng có lẽ là bởi vì người từ trước tới nay chiếm giữ tất cả tâm tư của hắn đột nhiên không còn tồn tại, trong lòng Hoàng Hân Duật đột nhiên có một khoảng không thật lớn, làm cho hắn cũng không hiểu được nên làm như thế nào để lấp đầy mới tốt.
Phảng phất đã thành thói quen, Hoàng Hân Duật trong buổi đêm dài yên tĩnh thì đi tới phòng Từ Cửu Kỷ, hắn đờ đẫn mà nhẹ nhàng chậm chạp ngồi xuống ở bên giường, nhìn dung nhan trước mắt cùng Mạc Quân Trình có nét tương đồng, trong lòng đột nhiên sinh ra tâm tình “cái gì cũng không muốn”!
Từ nhỏ đến lớn, hết thảy hắn làm đều là vì Mạc Quân Trình, vì bảo hộ Trình, cho nên hắn lựa chọn trở thành chủ Hoàng gia, vì bảo hộ Trình, cho nên hắn liều lĩnh diệt trừ tất cả người nguy hại đến người nọ, bất luận là thân nhân hay bằng hữu, vì làm cho Trình có thành tựu trên phương diện nghệ thuật, cho nên hắn dùng quy tắc ngầm làm hậu thuẫn cho Trình, làm cho người ta không dám dễ dàng xem nhẹ người nọ.
Ở phương diện công việc hắn vì người nọ suy nghĩ rất nhiều, ở thời điểm bình thường hắn đều lấy Trình làm trung tâm an bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-luyen/185352/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.