Edit: Băng Vy
Beta: Mộng, Du, Pio
O0O—O0O
“Quân Trình thiếu gia... Là lão đại tự tay tiễn đi.”
——-
Chính xác, tình huống hiện tại của Anh thật sự là không nên chậm trễ thời gian chữa trị, cho nên đối với lời nói của Trạm cậu không chút phản bác, cũng không yêu cầu gì thêm.
Xoay người trong nháy mắt, cậu cố gắng bình phục tình tự kinh ngạc, lo lắng của chính mình, bởi vì giờ này khắc này, người trên giường cần không phải là một cái công đạo, cũng không phải một lý do, hiện tại y cần chính là một bác sĩ, một bác sĩ có thể cố gắng duy trì dấu hiệu sinh mệnh của y, làm cho y có thể tiếp tục sống sót…
Gần 1 giờ sau, Hoàng Yến Quân cuối cùng cũng xử lý vệ sinh xong miệng vết thương, hoàn thành công việc. Thật sâu chăm chú nhìn Anh đang nằm trên giường một lát, cậu mới bắt đầu thu dọn, đem dụng cụ chữa trị của mình đi ra khỏi phòng, khi cậu nhẹ nhàng khép cửa phòng lại, dư quang ở khóe mắt liền nhìn thấy Trạm đang đứng ở phía trước chờ cậu.
Tùy ý Trạm đi vào căn phòng Hoàng Hân Duật chuẩn bị riêng cho cậu, Hoàng Yến Quân lập tức không nói hai lời hất đầu hỏi:
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, anh hiện tại có thể nói rồi chứ.”
“Trước tiên cậu không sửa sang bản thân lại một chút sao?” Nhìn trên quần áo Hoàng Yến Quân dính một chút vết máu, Trạm nhắc nhở.
“Không cần, chuyện của Anh và Quân Trình quan trọng hơn.”
Nhìn biểu tình kiên trì trên gương mặt Hoàng Yến Quân một hồi lâu, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-luyen/185346/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.