Edit: Băng Vy
Beta: Du, Pio
O0O—O0O
“Tôi và cậu nói không chừng là giống nhau, giống nhau ở chỗ đều yêu một người không yêu mình…”
Ba ngày sau. Chạng vạng tối ~
“Hoàng Hân Duật ——”
Khi Thiếu Ngọc Trình nhìn thấy thi thể Hoàng Du Triền mà Hoàng Hân Duật sai người đưa tới, từ trước đến nay cậu vốn luôn bình tĩnh kiêu ngạo, rốt cuộc cũng không nhịn được hành động khiêu khích mấy ngày liền của đối phương mà tức giận hất tung bàn trên phòng khách.
Thiếu Ngọc Trình nổi giận đùng đùng kêu vài tên dưới tay xoay người đi về phía phòng của Từ Cửu Kỷ trên lầu, nào ngờ mới lên lầu đã gặp Diệp Quan Nghi ở chân cầu thang, hắn ta đang chuẩn bị đưa bữa tối cho Từ Cửu Kỷ.
Nhìn sắc mặt phẫn nộ của Thiếu Ngọc Trình cùng với mấy tên đàn em khôi ngô cường tráng phía sau cậu, Diệp Quan Nghi không khỏi dừng chân, nhướng mày hỏi:
“Sao lại thế này, em dẫn người lên đó để làm gì?”
Trước tiên, hiếm khi thấy bên cạnh Thiếu Ngọc Trình có người lúc còn ở trong phòng, hơn nữa lúc này tức giận trên mặt cậu quá mức rõ ràng, bởi vậy hắn không khỏi hoài nghi Thiếu Ngọc Trình đang có tính toán gì đó với Từ Cửu Kỷ.
“Lên đó để làm gì?”
Hoàn toàn mất lý trí, hai mắt Thiếu Ngọc Trình bắn ra hung quang, vẻ mặt đằng đằng sát khí nhìn hắn, cả giận nói:
“Tôi là đang dẫn người tới giết cái tên kia!”
Cái tên kia…? “Em là nói Từ Cửu Kỷ?”
“Trừ bỏ y còn có ai!”
Nhanh chóng đi đến bên cạnh Diệp Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-luyen/1494558/quyen-2-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.