Edit: Băng Vy
Beta: Du, Pio
O0O—O0O
“Vì một kẻ sắp cùng với người khác kết hôn mà tới nông nỗi này, đáng giá sao?”
Mang theo một bụng buồn bực khó chịu đi vào phòng làm việc, Hoàng Hân Duật trưng ra bộ mặt lạnh lùng ngồi trên sô pha chờ Mạt đến báo cáo tiến độ công việc, lơ đãng nhớ tới trận hỗn loạn sau khi cùng Từ Cửu Kỷ ăn xong bữa tối lúc nãy, cảm thấy đầu lại đau hơn vạn phần.
Cảm thấy bất đắc dĩ nâng tay xoa xoa trán, trong lòng Hoàng Hân Duật thật sự vô cùng khó hiểu, vì sao rõ ràng đã dự tính sẽ chung sống hòa bình với Từ Cửu Kỷ, khi đi gặp y cũng đều cố gắng bảo trì cảm xúc bản thân ổn định, có thể trách chính là mỗi lần chỉ cần một chút đôi co, mặc kệ tâm tình lúc đầu bình tĩnh cỡ nào, đến cuối cùng đều làm cho hai người tức giận, tan rã trong không vui.
“Duật, Duật?”
Vừa vào cửa, Mạt liền thấy tinh thần Hoàng Hân Duật mê mang, không biết đang suy nghĩ cái gì, khóe môi khẽ nhếch, mang theo vẻ hứng thú nhìn hắn một hồi lâu, lúc này mới mở miệng kêu vài tiếng.
“Cậu tới rồi.”
Phục hồi tinh thần lại, Hoàng Hân Duật nhìn lên thì thấy khuôn mặt tươi cười của Mạt, nháy mắt chân mày cau càng chặt, mà tâm tình tệ hại ban đầu càng thêm nặng nề.
Hắn luôn luôn không thích để cho người ta chê cười, mà lúc này vẻ mặt cười như không cười trên mặt Mạt cũng đã biểu hiện ra chút nghiền ngẫm thấu hiểu, làm cho hắn không khỏi ứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-luyen/1494545/quyen-2-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.