Edit: Băng Vy
Beta: Du, Pio
O0O—O0O
“Bị thương chính là anh, đau cũng là anh, hôm nay anh quật cường cự tuyệt sự điều trị của tôi, chịu khổ cũng là anh.”
Hoàng Yến Quân nhận được thông báo mà đến kiểm tra tình trạng thân thể Từ Cửu Kỷ, sau khi kiểm tra lại cho y, cuối cùng xác định hiện tại đã ổn định hơn, mới thở hắt ra thật mạnh, trong lòng cậu cuối cùng cũng yên tâm hơn.
“May mắn, tình trạng của anh đã ổn định, sốt cũng hạ rất nhiều, kế tiếp, chỉ cần nghỉ ngơi cho tốt, không được để cho nhiễm cảm mạo hoặc là làm miệng vết thương nứt ra thì tốt rồi. A! Còn có, cũng không được đụng vào nước, sau đó liên tục mỗi ngày uống thuốc ức chế nhiễm trùng, hẳn là sẽ không có vấn đề.”
Giờ phút này Hoàng Yến Quân nghiễm nhiên mang tác phong của một bác sĩ, cậu thật sự chuyên chú chuẩn bị thay thuốc cho Từ Cửu Kỷ, bởi vậy hoàn toàn không phát hiện ra phản ứng không ủng hộ của Từ Cửu Kỷ.
“Tốt lắm, kế tiếp, tôi giúp anh thay thuốc miệng vết thương.”
“Không cần, tôi không muốn ——”
“Tôi biết anh muốn nói cái gì, bất quá, tôi không tài nào chấp nhận cách nói của anh.”
Động tác trên tay tạm dừng một chút, sau đó Hoàng Yến Quân chậm rãi quay đầu lại nhìn y, nói:
“Tôi tuy rằng họ Hoàng, là người Hoàng gia, nhưng tôi cũng là một bác sĩ, chức trách của bác sĩ chính là cứu người, trị liệu miệng vết thương, cho nên, bất luận anh là ai, cũng không quản giữa chúng ta lúc đó có ân oán gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-luyen/1494524/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.