Chương trước
Chương sau
Tác giả: Có bao giờ cãi nhau chưa?

Trì Vị Phong: Có…

Tác giả: Vì sao lại cãi nhau?

Trì Vị Phong: Như trên, vì một vài chuyện nhàm chán không tiện nói ra…

.

Tác giả: Vậy làm hòa như thế nào?

Trì Vị Phong: Đối phó với những chuyện này, phương pháp hữu hiệu nhất đương nhiên là làm theo tám chữ rồi

Tác giả: Cho nên quan hệ cũng tiến triển đến tám chữ cái đi…

Trì Vị Phong: Đó là đương nhiên…

Tác giả: Cho nên cũng rất thích đi…

Trì Vị Phong: Đây căn bản không phải là vấn đề, nhưng thích cùng Tả tiên sinh lên giường không phải là điều đương nhiên sao.

Tả Thụy Nham: Tiểu Trì…

Trì Vị Phong: Làm sao vậy Tả tiên sinh.

Tả Thụy Nham: Không có gì.

.

Tác giả: Xưng hô với đối phương như thế nào.

Trì Vị Phong: Tả tiên sinh cùng Tiểu Trì.

Tác giả: Hi vọng đối phương gọi mình là gi?

Trì Vị Phong: Vẫn là gọi như hiện tại đi. Chúng tôi theo tư tưởng truyền thống không thích ngoại quốc quá…

Tả Thụy Nham: Uh.

.

Tác giả: Tuổi hiện nay?

Trì Vị Phong: Ba mươi mốt cùng ba mươi lăm a, lúc mới quen nhau là hai mươi sáu cùng ba mươi.

Tác giả: Thật sự là cặp đôi chồng già – chồng già a…

Trì Vị Phong: Chúng tôi đã già đâu!

.

Tác giả: Quan hệ công khai hay là giữ bí mật?

Trì Vị Phong: Quả thực mọi người đều biết đến, cả nhà còn đề phòng bị đau mắt hột nữa a!

.

Tác giả: Lúc H có ước định gì không?

Tả Thụy Nham: Lấy lòng cởi áo sơmi cùng áo ngủ.

Trì Vị Phong: Tôi hiện tại thật muốn tự sát…

Tả Thụy Nham: Vì cái gì?

Trì Vị Phong: … …

.

Tác giả: Cảm thấy hai người ở chung có tốt không?

Trì Vị Phong: Mẹ của tôi nói hai chúng tôi là nồi nào úp vung nấy…

Tác giả: Ý nghĩa là tốt.

Trì Vị Phong: A ha ha ha, thật sự rất tốt. Tả tiên sinh chúng ta bây giờ giống như là con châu chấu bị cột trên dây và con ếch bị bỏ trong nồi vậy.

.

Tác giả: Có giấu diếm đối phương chuyện gì không?

Trì Vị Phong: Tả tiên sinh là cái ly úp ngược, ah ấy thật tình vẫn có chuyện giấu diếm tôi!

Tả Thụy Nham: Anh không có.

Trì Vị Phong: Rõ ràng là có.

Tả Thụy Nham: …

Trì Vị Phong: Được rồi, quên đi…

.

Tác giả: đối phương làm gì khiến mình không cưỡng lại được…

Trì Vị Phong: tuyệt chiêu của Tả tiên sinh chính là dùng ánh mắt giết người để nhìn tôi nha!

Tả Thụy Nham: anh không có giết em.

Trì Vị Phong: …

Trì Vị Phong: Tả tiên sinh anh đối với em chưa bao giờ không có biện pháp sao?

Tả Thụy Nham: vì sao phải vậy?

Tác giả: xem ra từ trước tới nay chưa bao giờ có biện pháp….

.

Tác giả: là ai tỏ tình trước?

Trì Vị Phong: đương nhiên là tôi, lần đầu tiên là hiểu lầm, nhưng lần thứ hai cũng vẫn là tôi.

.

Tác giả: khi nào thì thấy đối phương không yêu mình nữa?

Trì Vị Phong: thời điểm Tả tiên sinh gạt tay tôi ra.

Tả Thụy Nham: khi đó mọi chuyện chẵng phải vẫn chưa rõ ràng sao….

Trì Vị Phong: được rồi, em biết anh từ đầu tới cuối thực sự yêu em, em chỉ là đang ví dụ mà thôi.

Tác giả: nói thẳng ra là không có.

Trì Vị Phong: chính là… Chính là tôi có lúc khiến Tả tiên sinh cảm thấy tôi không thương anh ấy cho nên nói ra để công bằng thôi….

Tác giả: nguyên lai là đuối lý.

Trì Vị Phong: …

Tả Thụy Nham: không phải đuối lý, Tiểu Phong thực sự yêu tôi.

Tác giả: quả nhiên người ngoài không nên nhiều chuyện a… Vị trí công thụ quyết định như thế nào?

Trì Vị Phong: thuận theo tự nhiên.

Tả Thụy Nham: Tiểu Trì nằm dưới.

Trì Vị Phong: Tả tiên sinh anh câm miệng… Tuy nói em chính là người nằm dưới, nhưng anh không cần nói thẳng ra như vậy. Bằng không em thật sự sẽ cường X anh đó.

Tả Thụy Nham: anh không quan tâm.

Trì Vị Phong: anh phải quan tâm cho em! (muốn khởi nghĩa sao=)) )

Tác giả: xem ra bên công không thể có hành vi cường X.

Trì Vị Phong: ha ha… Nhưng bên thụ lại có thể có.

Tả Thụy Nham: tôi không quan tâm.

Trì Vị Phong: anh làm ơn để ý đi a!

Tác giả: xem ra bên thụ thường có hành vi dụ dỗ…

Tả Thụy Nham: Uh.

Trì Vị Phong: dục vọng nghênh đóng tại sao không hưởng thụ, đại lão gia tôi không cần phải ngượng ngùng a.

.

Tác giả : khi đó bên công phản ứng thế nào?

Tả Thụy Nham: biết lắng nghe.

Trì Vị Phong: không làm gì mà đúng đó nhìn thì là đồ ngốc a. Tả tiên sinh cũng không phải họ Liễu.

Tác giả: anh ta kỳ thật có thể có huyết thống Liễu gia… Nhớ ngày đó…

Trì Vị Phong: lúc trước ra sao?

Tác giả: cậu tự hỏi anh ta đi.

Trì Vị Phong: Tả tiên sinh, lúc trước có chuyện gì sao?

Tả Thụy Nham: có.

Trì Vị Phong: chuyện gì?

Tả Thụy Nham: lúc em uống say.

Trì Vị Phong:… … . . . ngày hôm sau quả thật quần áo em rất chỉnh tề…

Tả Thụy Nham: là anh giúp thay đồ.

Trì Vị Phong:… nếu đổi ngược lại là em giúp anh nhất định em sẽ chịu không nổi… Vất vả cho anh rồi Tả tiên sinh, lần sau anh có thể trực tiếp làm đi, không sao đâu…

Tả Thụy Nham: em không tức giận sao?

Trì Vị Phong: em nghĩ là không, dù sao cũng đã bị hôn qua, coi như làm tới bước cuối cùng cũng không có quan hệ gì, anh cường X em thì nhất định sẽ có ngày em cường X lại anh, anh cứ yên tâm đi a.

Tả Thụy Nham: đối với người khác cũng vậy?

Trì Vị Phong: bộ trên mặt em có viết chữ “thiếu đạo đức” hay sao? Tả tiên sinh, anh đừng lo lắng, đại gia em trước đây từng cùng người khác nhưng về phần say rượu loạn tính, em là thích anh nên cho dù ngày hôm sau có phát hiện ra, em cũng sẽ không tức giận đâu

Tác giả: chỉ một câu hỏi mà lộ ra thật nhiều tin tức… Cho nên tất cả mọi người đều không phải là lần đầu tiên…

Trì Vị Phong: không, tôi thật sự nghi ngờ Tả tiên sinh là lần đầu..

Tả Thụy Nham: …* gật đầu*

Trì Vị Phong: Tả tiên sinh anh quả nhiên không dễ dãi a…

.

Tác giả: Thời điểm nói ra sự thật đau lòng thì sao?

Tả Thụy Nham: Tiểu Trì, khi đó em có yêu thích anh?

Trì Vị Phong: ân? Sau đó lúc ngẫm lại chính là yêu thích a. Chờ một chút, anh đừng ôm chặt như vậy, em không thở được!

.

Tác giả: nếu so sánh đối phương với một loại hoa?

Trì Vị Phong: dây thường xuân!

Tác giả: đây không phải là hoa.

Trì Vị Phong: tất cả mọi thứ là thực vật sớm hay muộn cũng sẽ nở ra. Hơn nữa, Tả tiên sinh lúc uống rượu say chính là dây thường xuân!

Tả Thụy Nham: …

Trì Vị Phong: quên đi dù sao em theo chủ nghĩa xã hội hòa bình không sợ bị dính…

Tả Thụy Nham: thực xin lỗi.

Trì Vị Phong: không cần phải xin lỗi!

.

Tác giả: thấy đối phương sẽ thay lòng đổi dạ không?

Trì Vị Phong: tất cả mọi người đều cho rằng chúng tôi không có khả năng thay lòng đổi dạ…

Tả Thụy Nham: Uh.

.

Tác giả: ấn tượng đầu tiên về đối phương là?

Trì Vị Phong: nếu như tính từ lúc mới vào làm cấp dưới của Tả tiên sinh, cả hai chỉ coi như người qua đường…

Tác giả: tính từ lúc nhắn tin nhầm đi.

Trì Vị Phong:… ánh mắt của Medusa…

Tả Thụy Nham: nhìn nhau đầy ẩn tình.

.

Tác giả: khoảng cách hai lý giải thật xa xôi đi. Thích hôn đối phương ở đâu?

Trì Vị Phong: mắt.

Tả Thụy Nham: mặt.

Tác giả: còn tưởng rằng chính là môi…

Trì Vị Phong: hôn môi sẽ dẫn đến những chuyện cấm trẻ em dưới mười tám…

Tác giả: đây đâu phải là cái trò BL Game nhàm chán a! Thích được đối phương hôn ở đâu?

Trì Vị Phong: Tả tiên sinh hôn tôi đều thích.

Tả Thụy Nham: Uh.

.

Tác giả: trước và sau khi H có thẹn thùng không?

Trì Vị Phong: đều không thẹn thùng a.

Tác giả: rất thẳng thắng ở những phần người khác khó mở miệng….. cho dù có những người khác ở đây hẳn cũng không có gì cản trở. . .

Trì Vị Phong: rõ ràng chỉ có Tả tiên sinh trước mặt thôi! Lại nói, Tả tiên sinh anh có thẹn thùng không?

Tả Thụy Nham: mất mặt.

Trì Vị Phong: A? ! ! Vì cái gì lên giường với em anh cảm thấy mất mặt, anh tên hỗn đản em nằm dưới tôi còn chưa mất mặt a!

Tả Thụy Nham: mỗi lần làm xong em đều gối đầu lên tay anh ngủ, ngày hôm sau tay tê.

Trì Vị Phong: ….. bởi vì tay tê mà mất mặt sao?

Tả Thụy Nham: uh, lúc trước em dựa vào vai anh ngủ, sau đó bả vai cũng đau.

Trì Vị Phong: …

Tả Thụy Nham: anh muốn hảo hảo chăm sóc em, để cho em yên tâm dựa vào anh.

Trì Vị Phong: Tả tiên sinh anh hiện tại đã rất tốt để em dựa vào rồi, những chuyện nhỏ nhặt đó không nên để ý …

Tả Thụy Nham: anh sẽ cố gắng.

Trì Vị Phong: em cảm thấy người bình thường có cố gắng cách mấy cũng không thể khiến cho cánh tay không tê khi mà cả đem máu không thể tuần hoàn đâu….

.

Tác giả: đối với đối phương có gì bất mãn?

Trì Vị Phong: cần kiềm chế.

Tác giả: cái gì?

Trì Vị Phong: tóm lại ở bất kỳ phương diện nào cũng là phải biết kiềm chế.

Tả Thụy Nham: được.

Trì Vị Phong: nói nghe dễ dàng a!

.

Tác giả: biểu hiện khêu gợi của đối phương?

Trì Vị Phong: vĩnh viễn là ánh mắt giết người của Tả tiên sinh.

Tả Thụy Nham: tim đập gia tốc?

Trì Vị Phong:… Tả tiên sinh anh nói không chừng là một dụ công…

Tả Thụy Nham: em cũng hấp dẫn anh.

Trì Vị Phong: bây giờ không phải là đang học bài a Tả tiên sinh, anh khi nói những lời này có thể dùng ngữ khí mềm mại và biểu cảm dễ thương một chút đi….

Tả Thụy Nham: như vầy phải không?

Trì Vị Phong: căn bản không thay đổi…

.

Tác giả: kiếp sau vẫn muốn làm người yêu của nhau không?

Trì Vị Phong: hết kiếp này trước đã.

Tả Thụy Nham: Uh.

.

Tác giả: nói một câu với đối phương.

Trì Vị Phong: Tả tiên sinh, chúng ta như thế nào còn chưa làm trên giường đã làm trên ban công và phòng tắm trước….

Tả Thụy Nham: về nhà tiếp tục. 囧

Tác giả: thật sự là câu nói cuối quá gớm… Như vậy, phiên ngoại kết thúc, tái kiến.

—— toàn văn hoàn ——

Tái bút

Ta đã viết xong rồi

Toàn bộ tác phẩm không quá chín vạn chữ, viết trong 13 ngày.

Lao lực quá độ nên bây giờ mệt mỏi, đây là thời khắc huy hoàng mà sau này sẽ không gặp được nha.

Tóm lại, câu đầu tiên xin cho ta gửi đến người bạn A của ta, ta đã viết xong rồi ha hả a, ngươi không thúc giục ta được nữa rồi ha hả a!

Tốt quá!

Tiếp theo đây, văn này chỉ là một tiểu bạch văn, ngược ta cũng không nỡ ngược, cũng chẳng có cẩu huyết lâm đầu gì nhiều, nếu như các vị có vô tình đọc được mà chê cười, vậy coi như là ta không may mắn rồi.

Còn vài chương nữa chưa làm, kết quả cuối cùng là ta mạnh miệng quá rồi. Ta thật sự đã cố gắng muốn làm, thứ lỗi nếu đã làm mọi người thất vọng.

Ta không viết văn quá dài, đây là văn dài nhất của ta, trước kia đều là ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới dưới nắng, bởi vì chỉ có người bạn A xem, cuộc sống của ta cũng rất nhẹ nhàng, không muốn hồng cũng chẳng muốn tím, bản thân chỉ là nhân tiện muốn viết lách một chút, dù sao cũng không có ai xem.

Cho nên lần này vừa post lên liền nhận được cả đống phản hồi, ta cũng rất ngoài ý muốn, thụ sủng nhược kinh. Xong một nửa đã có chút không thể kiềm chế, có chút hung phấn a ha ha. Thật sự là thẹn thùng.

Nhưng tóm lại đã viết xong rồi.

Sau này nếu như lại viết văn sẽ nói câu này đi, ta nghĩ cũng không có khả năng kì tích trong vòng mười ba ngày thì kết thúc truyện a, đây là chút cõi lòng của ta, đa tạ đa tạ, sang năm cũng không bị lãng quên rồi.

Như vậy, vẫn là nói một câu tái kiến nha.

Tiểu Trì cùng Tả tiên sinh sẽ sống hạnh phúc!

Secret: oa oa thật sự đã hoàn rồi *rớt nước mắt*, mau mau đi ăn mừng a *tung bông tung bông*. Vậy là phải chia tay với Tả tiên sinh và Trì tiểu ngốc rồi, cám ơn các tình iu đã ủng hộ nha o^^o.

Page 257

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.