Tiết trời đã bắt đầu bước vào giữa hè, trời xanh thăm thẳm, chỉ có ánh mặt trời sáng lạng không cần tiền mua chiếu sáng trước mặt. Ở trung tâm cao ốc có máy lạnh ngồi ngây người cho tới trưa, cũng phải đi ra ngoài cảm thụ thiên nhiên mùa hạ rồi.
Nhưng mà nguồn năng lượng tự thanh khiết cũng không tốt lắm, phơi nắng từ đầu đến chân hay là muốn lấy mạng người vậy.
Cho nên Trì Vị Phong cùng Tả Thụy Nham ngồi trên tầng cao nhất của công ty, dưới bóng mắt mà ăn trái cây, không đúng, là ăn bánh donut đó.
Cảm thụ gió mát lướt qua gương mặt, miệng còn tràn ngập vị ngọt, Trì Vị Phong thoải mái nhắm mắt lại hưởng thụ.
Cậu duỗi lưng một cái, chứng kiến người ngồi bên cạnh dù ăn donut ngồi dưới đất cũng ăn thật đoan đoan chính chính.
Nói thật ra, hình ảnh này thật sự rất khó để có, làm cậu muốn chụp lại đem phán tán trên toàn bộ diễn đàn của công ty, sau đó chạy lên lầu hướng đến chúng sinh mà hét lớn, “Mau đến đây a, đây là sếp đại nhân a, đây là Đại ma vương trong truyền thuyết a, anh ta đang ăn bánh rán a!”
Đúng vậy, bởi vì cực kỳ đáng yêu cho nên mới không hợp chút nào.
Tả Thụy Nham bị nhìn chòng chọc như vậy, nhướng mi mắt liếc cậu một cái
“Chuyện gì?”
Bên môi còn đang dính một chút chocolate của donut, nhưng bản thân Tả Thụy Nham lại không biết, ăn vẫn rất chăm chú, nói cũng rất chăm chú, thời điểm nào cũng không hời hợt.
“Không có gì không có gì.” Trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-lieu-thac-lieu/21729/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.