Minh Châu là tiểu cô nương tinh ranh láu lỉnh nhất mà Hoa Nam từng gặp. Có lần nàng đến chỗ Thái Hậu thỉnh an, gặp được Cảnh vương đang họa tranh cho Thái Hậu, trong bức tranh chính là bộ dáng của Người khi còn trẻ. Nàng liền nảy sinh ý tưởng kì lạ, năn nỉ Cảnh vương họa cho nàng một bức, yêu cầu là Cảnh vương phải căn cứ theo bộ dáng hiện tại của nàng mà họa ra bộ dáng khi nàng mười lăm tuổi. Hiện tại, nàng bất quá chỉ mới năm tuổi, lại chớp to hai mắt nói muốn nhìn xem chính mình sau này có thể khiến bao nhiêu người ái mộ. Cảnh vương cảm thấy yêu cầu của nàng thú vị nên vui vẻ đáp ứng.
Khi Giang Giác xem đây như truyện cười kể lại cho Hoa Nam nghe, y đã thầm nghĩ: “Hắn là đang ám chỉ tuổi mình có thể làm phụ thân.” Lúc trước nghĩ đến cũng không chú ý, không biết vì sao hiện tại nghĩ đến thì trong lòng lại có chút tư vị. Sau khi Giang Giác rời đi rồi, y không mang theo tùy tùng, tự mình ra ngoài đi dạo. Những nơi y có thể đi là có hạn, cho nên vòng vo mấy vòng lại bước đến ngự hoa viên. Dưới gốc cây hoa mẫu đơn nở rộ giữa mùa thu là một tiểu cô nương mặc trang phục màu tím, tay xách chiếc giỏ trúc nhỏ nhặt những cánh hoa bay trong gió. Tiểu cô nương ấy da thịt phấn hồng trắng nõn, răng trắng như ngà, nụ cười như vui như giận, mới năm sáu tuổi đã rạng rỡ chói mắt như đóa mẫu đơn nở rộ.
“Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-gia-ga-nham/3124622/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.