Thanh âm của Giang Giác, Mai Hương ở bên ngoài điện nghe được rất rõ ràng, thầm nghĩ Hoàng Thượng từ trước đến giờ luôn là khuôn mặt tươi cười từ tốn thản nhiên, thất tình lục dục lại càng không lộ ra ngoài, thế nhưng khi ở cùng Hoàng Hậu lại có điểm khác biệt. Đây là âm điệu vui sướng xuất phát từ nội tâm này, nụ cười trong sáng khó mà bắt gặp khi ở cùng người khác. Nàng nghĩ, Hoàng Thượng là thật tâm yêu thương Hoàng Hậu, không phải bởi vì Hoàng Hậu có dung mạo tuyệt thế, cũng không phải bởi vì y sinh ra trong dòng tộc cao quý, mà bởi vì linh hồn y so với bất cứ ai đều tinh khiết hơn, khi ở cùng y sẽ vô cùng thoải mái lẫn vui vẻ. Điểm ấy, Mai Hương đã thấu hiểu tận đáy lòng, thấu hiểu sâu sắc. Nàng tuy là nhất đẳng cung nữ, nhưng rốt cuộc vẫn là nô tỳ, thế nhưng Hoa Nam lại cự tuyệt xem nàng như hạ nhân. Nàng nhớ rõ, lần đầu tiên dùng cơm ở Phượng Nghi Cung, y thậm chí còn yêu cầu tất cả cung thị ngồi xuống cùng dùng bữa. Y không phải không hiểu quy củ, mà vốn dĩ trong ý niệm của y, tất cả mọi người đều ngang hàng với nhau.
Lúc này, trong điện lại truyền đến thanh âm của Hoa Nam: “Không chạy ngươi sẽ khi dễ ta.”
Mai Hương mỉm cười, dẫn theo cung nhân lùi xa khỏi cửa hơn chút nữa.
Giang Giác thấy y cười mỉm, ngữ khí tự oán tự trách, khờ dại ngây thơ mang theo một tia quyến rũ, liền nhịn không được tiến đến gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-gia-ga-nham/3124610/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.