Ngày đó, Đoan vương nói rằng ‘Tự cổ phong trần xuất kỳ nữ*’, sau đó Hoa Nam lại được nghe Hoa Văn cùng Mai Hương kể ra không ít ví dụ. Vốn dĩ y đối với Phiến Vũ không có quá nhiều ấn tượng, nhưng sau khi nghe xong rất nhiều tiền lệ thì lại nảy sinh hảo cảm.
*Tự cổ phong trần xuất kỳ nữ: từ xưa đã có rất nhiều thiếu nữ tài hoa xuất thân chốn phong trần.
Mai Hương nói: “Người muốn biết sao? Rất đơn giản, cứ đi hỏi Hoàng Thượng là được. Nô tỳ nghĩ hiện tại Hoàng Thượng đã có tất cả tư liệu liên quan đến Phiến Vũ cô nương rồi.”
Hoa Nam nhìn xem canh giờ, lúc này Hoàng Thượng chắc hẳn là đang ở Điện Văn Đức xử lý quốc sự, y không có ý định đi quấy rầy hắn. Y nghĩ, tư liệu mà Hoàng Thượng có thì Thái Hậu nhất định cũng có, cho nên y quyết định đến Từ Ninh Cung.
Đến nơi, Thái Hậu cho y nhìn bức họa của Phiến Vũ, quả nhiên là mỹ nhân tuyệt sắc, so với bốn vị phi tử của Giang Giác thì không hề thua kém.
“Vương phi chết cũng không chịu bỏ qua, mà ai gia thì cũng không đồng ý cho Đoan vương lấy nữ tử phong trần.” Thái Hậu cuộn bức họa đặt sang một bên, hỏi y: “Hoàng Hậu có phương pháp nào để hóa giải không?”
Hoa Nam suy nghĩ một lát, nói: “Chúng ta nên gặp vị Phiến Vũ cô nương này a, đồng thời cũng để cho Vương phi gặp nàng.”
“Tuyên một nữ tử phong trần tiến cung kiến giá, tựa hồ không ổn lắm.” Thái Hậu hơi cau mày, “Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-gia-ga-nham/28940/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.