Đời người có bốn chuyện vui nhất: hạn hán gặp mưa rào, xa nhà gặp bạn cũ, đêm động phòng hoa chúc, đề tên trên bảng vàng. Hoa Nam trước kia thật không dám nghĩ tới, y còn nhỏ tuổi như thế, chỉ mới mười tám thôi mà, đã có thể đón nhận một trong bốn chuyện vui đó.
Lúc này, khi y đang mặc phục sức cung đình, trên người cũng đeo đầy đồ trang sức, ngồi ngay ngắn trên phượng sàng, y chỉ có một mong muốn là trở thành người xem náo nhiệt bên ngoài, bởi vì những người đó ít nhất cũng không bị bỏ đói cả ngày đến mức bụng sôi ùng ục.
Nhìn bộ hỉ phục màu đỏ thẫm thêu hình chim phượng, ánh mắt Hoa Nam có chút hối tiếc. Mai Hương nói y mặc màu đỏ vào sẽ tôn lên nước da trắng nõn, thế như y một chút cũng không thích. Lúc đầu, bọn họ thậm chí còn yêu cầu y đội khăn voan che mặt, y phải nói hết cả hơi mới không cần đội cái khăn che khuất tầm nhìn đó.
Từ nhỏ, Hoa Nam đã rất thích những bộ hỉ phục màu trắng ở lang hoàn phúc địa. Trang phục của tân lang thì đơn giản mà trang nhã, còn trang phục của tân nương thì phiêu dật uyển chuyển. Tân nương mang một cái khăn che mặt bằng tơ màu trắng, khuôn mặt diễm lệ như ẩn như hiện. Khi tân lang giở khăn che mặt của tân nương ở Thánh Điện, sẽ có hoa tươi cùng những tiếng vỗ tay, thật ấm áp mà lại đơn giản. Không giống như trong hoàng cung, nào là đàn hát rồi phóng pháo hoa, tuy hoa lệ nhưng quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-gia-ga-nham/28933/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.