Lâm phủ biệt uyển
Lâm Quyết Cảnh miễn cưỡng xuống giường, đi đến một tảng đá nhỏ ngoài cửa ngồi xuống. Hắn một tay chống cằm, nhìn nhìn hồ cá nhỏ trước mắt. Tay còn lại lấy hoa quế cao cho tiểu hắc cá chép duy nhất trong hồ ăn.
Ca ca từ ngày đó rời đi thì không thấy trở lại biệt uyển nửa bước. Hắn không biết có phải hay không chính mình hôm đó làm không được tốt, chọc giận ca ca. Trước kia nếu ca ca sinh khí, hắn chỉ cần mở ra hai chân, đưa lên chính mình, ca ca sẽ vừa lòng nở nụ cười. Tuy rằng lần này hắn cũng làm thế nhưng là ….. Vì cái gì đã qua hai tháng ca ca cũng chưa đến?
Trong hồ nước xanh biếc phản chiếu gương mặt tuyệt mỹ nhưng lại mang vẻ u sầu.
” Cảnh nhi ” phía sau âm thanh trầm ổn truyền đến.
” Ca ……. ” quay đầu lại, cũng chính mình đang nhớ tới người kia ” Quyết Lệ đại ca “
” Ngươi đang có tâm sự à? ” bước đến gần là một nam tử cao lớn soái khí, giống như cơn gió ôn nhu tươi cười làm lòng Lâm Quyết Cảnh càng thêm chua xót.
Ở Lâm Vương phủ, chỉ có Quyết Lệ đại ca là người duy nhất quan tâm hắn. Mà Quyết Hàn ca ca... Hắn cắn cắn đôi môi đỏ mọng.
” Không có ” lắc lắc đầu làm mái tóc dài như tơ phiêu động trong gió.
” Ha ha ” Lâm Quyết Lệ bước tới trước, mềm nhẹ nắm tay Cảnh nhi ” Đang nghĩ về Quyết Hàn sao? ” tuy rằng là câu nghi vần nhưng lại dùng ngữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-duc/178627/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.