Lúc Tạ Lê tỉnh táo lại đã là buổi sáng.
Cậu cảm thấy hôm qua mình đã mơ một giấc mơ hết sức kì quặc, cư nhiên lại mơ mình biến thành búp bê tềnh d*c, quá hoang đường. Vì thế, cậu bình tĩnh nở nụ cười.
“Tiểu Lê…chào buổi sáng” Nam nhân từ cửa bước vào, đi đến tủ quần áo chọn cà vạt.
Chào buổi sáng? Ha ha.
Ha ha, ha…
Bình tĩnh trên mặt Tạ Lê bắt đầu nứt vỡ.
Thắt cà vạt xong, nam nhân tiến về phía trước, nhẹ nhàng ôm lấy cậu, để lại trên mặt Tạ Lê một nụ hôn dịu dàng.
“Nụ hôn chào buổi sáng” Nam nhân mỉm cười nói.
“…”
Từng mảnh vỡ của khuôn mặt Tạ Lê bắt đầu rơi rụng.
Nam nhân đi rồi.
Tạ Lê nhìn chằm chằm trần nhà xa lạ.
Một phút trôi qua.
Ba mươi phút trôi qua.
Tuy rằng cậu không cố ý giả vờ làm văn nghệ sĩ hướng lên không trung một góc 90°… Chính là bạn nghĩ coi một con búp bê tềnh d*c chỉ biết nằm ngay đơ thì có khả năng qué gì!
Chẳng lẽ cậu phải chịu vận mệnh sống cơ khổ suốt quãng đời về sau rồi còn thường xuyên bị xôn xao – sau đó lại xôn xao xôn xao — cuối cùng tiếp tục xôn xao xôn xao xôn xao ư?!
Đã thế còn là bị một tên đàn ông!!
Nếu là một em gái mềm dịu ngọt ngào thì cậu còn miễn cưỡng chấp nhận, chứ bạn coi là một người đàn ông nam tính đường đường bị người ta đặt dưới thân thì chịu sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-tui-ra-khoi-bup-be-tenh-duc/2322623/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.