Không dễ để đưa một đám say rượu trở về căn cứ.
Trần Hiệt lùa từng người một ra khỏi xe và gọi người trong căn cứ đưa họ lên.
Trương Hách Lượng ghét bỏ chọn người trong xe.
Giang Đề là người cư xử tốt nhất, ngủ ngon và không ồn ào chút nào.
Tuy nhiên, Trần Hiệt hất tay Trương Hách Lượng ra rồi nói: "Tôi sẽ làm."
Cửa xe vừa mở thì Trương Hách Lượng liền nhìn thấy Trần Hiệt ôm Giang Đề nghiêng người, vững vàng đi về phía biệt thự.
"......"
Trần Hiệt, tôi không thể nhận ra rằng cậu có tính cách rất bảo vệ, giống như cách cho Giang Đề ăn nữa vậy.
Time ở đằng kia say đến mức đứng không vững, không cẩn thận lăn xuống đất, đưa tay về phía Trần Hiệt lớn tiếng hét: "Anh Hiệt, em cũng muốn được ôm... Kiểu công chúa."
Triệu Bắc Nam cùng hắn lăn lộn, cười khúc khích: "Tôi thì khác, tôi, tôi muốn ôm công chúa... ôm bé Đề."
"Cậu thích đàn ông chứ gì."
"Con cẹc. Đội trưởng mới đúng."
***
Chỉ còn chưa đầy nửa tháng nữa là vòng loại trực tiếp bắt đầu.
Để cho team phục hồi, EOG đặc biệt cho họ một kỳ nghỉ.
Thật trùng hợp lại là tiết Thanh Minh.
Một ngày trước kỳ nghỉ, căn cứ trống trải.
Từ tuyển thủ chuyên nghiệp đến nhân viên cấp cao, người người về nhà thờ cúng tổ tiên và nhà nhà nghỉ phép thì đi nghỉ phép.
Giang Đề là người duy nhất không có ý định ra ngoài.
Ngày hôm đó cậu dậy sớm đứng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-fmvp-yeu-thich-cua-team-ra/3722573/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.