Căn cứ đã tan làm nên rất yên tĩnh, chỉ có phòng làm việc của quản lý thỉnh thoảng phát ra âm thanh lạch cạch.
Trương Hách Lượng vỗ trán, nhìn Trần Hiệt với Giang Đề đang ngồi cạnh nhau trên ghế sofa, bất lực nói: "Không phải chúng ta đã đồng ý rằng chúng ta chỉ xào CP khi ở bên ngoài à? Sao hai người đùa mà thành thật rồi?"
Trần Hiệt: "......"
Giang Đề: "......"
Sắc mặt Giang Đề rất thối: "Không phải."
"Còn nói dối, tôi đã tận mắt chứng kiến."
Trương Hách Lượng giơ hai ngón tay trỏ lên làm động tác hôn.
"Hai người đang ôm nhau ở trên sân thượng," Hắn nhắm mắt lại, khó có thể mở miệng "Và sau đó như thế này...... Như này này!!"
Trần Hiệt: "......"
Giang Đề: "......"
Giang Đề không kiên nhẫn lắm, đối phương cũng không nghe lời giải thích cho nên mím môi không nói nữa.
Sau đó cậu phẫn nộ đá vào chân Trần Hiệt.
Trần Hiệt tỏ vẻ ngầm hiểu, thản nhiên nói: "Lão Trương, anh nghe tôi giải thích."
Trương Hách Lượng ôm trái tim nhỏ bé, ngồi phịch xuống ghế trong văn phòng: "Được rồi, cậu nói đi, tôi cũng muốn nghe xem cậu tính nói dối như thế nào."
Trần Hiệt nhàn nhã nói: "Đúng vậy, như suy nghĩ của anh."
Trương Hách Lượng bật dậy, giọng nói run rẩy: "Cái gì——!??"
Giang Đề cũng đột nhiên nhìn Trần Hiệt, đôi mắt hẹp dài từ từ nheo lại, trên mặt còn viết một câu: Con chó lớn này, tôi sẽ cạp chết anh!!!
Trần Hiệt vội vàng vuốt tóc đứa trẻ, thì thầm bằng giọng mà chỉ có hai người mới có thể nghe thấy: "Hắn cũng là một tên chuyên khoác lác."
"......"
Trương Hách Lượng chưa thể chấp nhận được việc hai chàng trai trẻ đẹp nhất dưới trướng của mình đã bí mật liếc mắt đưa tình nhau và trở thành một cặp thực sự, nhưng khi nhìn thấy hai vị cà lơ phất phơ làm ra vẻ không dễ đụng vào thì hắn biết chuyện này không đến lượt mình chia rẽ.
Cho nên lòng hắn nghẹn ngào, đành phải nhờ Tần Thư giúp đỡ.
Với tư cách là huấn luyện viên của EOG thì lúc này Tần Thư đang ngồi trên ghế chính, hai chân vắt chéo lười biếng đeo tai nghe xem video trận đấu của đội đối phương.
"Cô Thư, cô có thể quản lý họ không?"
"Cô Thư?"
Tần Thư làm như không nghe thấy, cô cũng không ngẩng đầu lên.
Trương Hách Lượng không còn cách nào khác đành phải sử dụng đòn sát thủ, hắn nói nhỏ: "Cục cưng AD và Top quý báu của cô là gay."
Giọng điệu và vẻ mặt vị huấn luyện viên của họ lại lộ ra một chút... Phấn khích?
Mặt Trương Hách Lượng tái xanh, hắn nghiến răng nghiến lợi: "Tần Thư, tỉnh táo lại!!"
Tần Thư ngơ ngác một lát như bị đánh thức rồi đập bàn giận dữ nói: "Quá đáng lắm rồi, Trần Hiệt, thế mà cậu lại dám trâu già gặm cỏ non hả?"
Trần Hiệt: "???" Xương cốt kêu răng rắc.
Giang Đề: "..." Tâm trạng đột nhiên tốt lên hẳn.
Tần Thư ngồi thẳng dậy, nghiêm túc nói: "Chiến đội có quy định cấm chuyện tình nơi công sở cho nên các cậu không được để tôi bắt được, nếu không hậu quả sẽ rất khôn lường đó, hiểu chưa?"
Giang Đề gật đầu ba lần: "Hiểu."
Sau khi tan cuộc họp đêm khuya thì Giang Đề với Trần Hiệt trở về phòng.
Giang Đề chuẩn bị đóng cửa lại.
Đột nhiên có một bàn tay giữ ván cửa.
Giang Đề thò đầu từ trong khe cửa ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm người nào đó: "Anh làm gì vậy?"
Trần Hiệt đứng ở ngoài cửa với vẻ mặt buồn bực: "Bạn nhỏ, anh có chút không yên lòng."
"???"
"Xem ra em ngoan ngoãn nghe lời Tần Thư hơn."
Giang Đề buông tay nắm cửa: "Thì sao?"
"Anh ghen."
Một nắm đấm vung về phía anh.
Trần Hiệt né tránh, nhân cơ hội nắm lấy cổ tay gầy gò của chàng trai rồi kéo cậu về phía trước.
"Nhưng anh nói nhỏ cho em biết là cô ấy ủng hộ việc chúng ta ở bên nhau nhiều hơn Trương Hách Lượng, vậy em có nghe không?"
Sắc mặt Giang Đề đột nhiên trở nên trống rỗng, có chút ngốc ngốc.
"Anh nói bậy."
"Anh không nói bậy." Trần Hiệt lười biếng dựa vào khung cửa, bắt đầu nghiêm túc phân tích với bạn nhỏ "Tần Thư nói đừng để cô ấy bắt được, ngụ ý rằng chúng ta có thể vụng trộm bí mật."
Đây là minh chứng cho thiên tài logic gọi bằng cụ à?
Giang Đề dùng khuôn mặt tối sầm đẩy anh ra, đóng cửa lại.
"Ôi, đừng đừng đừng." Trần Hiệt mỉm cười, lại dựa vào cửa, "Trêu em thôi."
Đêm đã khuya, mọi người đều nghỉ ngơi nên cả hành lang cũng yên tĩnh.
Hai người chìm trong ánh sáng và bóng tối, bóng chồng lên nhau.
Trần Hiệt đút hai tay vào túi, đột nhiên trở nên nghiêm túc: "Giang Đề, lần sau em không được tái phạm nữa."
Giang Đề nâng mí mắt chăm chú nhìn anh.
"Về sau khi thi đấu trên sân, cảm xúc của em chỉ có thể bị trận đấu chi phối, em biết chưa?"
Trần Hiệt nói một cách bình tĩnh, không có trách móc cũng không có bất kỳ sự tức giận hay kiêu ngạo nào.
Giang Đề mím môi, hơi cúi đầu xuống, sau đó gật gật rất nhẹ.
"Ngủ ngon."
"...... Ngủ ngon."
***
Sự việc "Chặn nhà" đã khiến tất cả các thành viên EOG phải ăn bản phạt từ Liên Minh.
Ngoài cảnh cáo với phạt tiền thì mỗi người phải viết một lá thư tay xin lỗi và đăng tải lên mạng.
Mọi người trong đội như bị bạo hành tâm hồn vậy, cái này còn khó chịu hơn cả việc bị ăn đập.
Tuy nhiên, hình phạt của Liên Minh vẫn chưa kết thúc, sau khi xem xét xong, họ bị sắp xếp tham gia một buổi livestream quảng bá sản phẩm.
Khoảnh khắc họ nhận được tin tức, năm thanh niên nghiện Internet ngồi cùng nhau, đầu đối đầu sặc mùi khói súng. Thật sự cạn lời.
Tần Thư bị ngộp phải chuồn khỏi phòng huấn luyện.
Mặt khác, dù vụ việc chặn nhà của EOG bị chỉ trích trên mạng nhưng những lời chỉ trích từ netizen cũng không đến nỗi quá khó nghe.
Nhiều người thậm chí còn cho rằng đây là cuộc PR rất thành công trong giới thể thao điện tử.
Mặc dù có cảm giác như lấy độc trị độc.
Lưu An là ngòi nổ của vụ việc.
Danh tiếng của Giang Đề sa sút vì hắn ta, cậu bị mệnh danh là "bệnh nhân hưng cảm" và "thiếu niên bạo lực".
Tuy nhiên, màn "chặn nhà" mà toàn bộ thành viên EOG dành cho Lưu An đã chứng minh rõ ràng địa vị của Giang Đề trong đội.
[Được cưng chiều!! Bé Đề được cả team EOG cưng chiều!!!]
[Có thể thấy tất cả thành viên EOG đều thực sự coi Wither như cục vàng vậy]
[Buồn cười nhất là Hiệt Thần đột nhiên xuất hiện trước nhà rồi giết chết Lưu An, tôi tưởng rằng chỉ con chó già độc thân ngàn năm này rung động và phát cuồng vì tình yêu. Ai ngờ bé Đề nhà tôi được cả team cưng như thế, hahahahahahaha——]
[Thử động não mà xem, nếu Wither là một kẻ cuồng bạo lực thì làm sao cậu ấy có thể trở thành người được cả team EOG yêu thích?]
[Ô hô hô hô, quỷ sứ hà, tôi vẫn ship chồng chồng nhà Hiệt Đề nha, cảnh Hiệt Thần tức sùi bọt mép và chặn nhà vì cục cưng, quá ngọt ngào, đúng không nào?]
[Im mồm đi, làm sao có thể khen ngợi hành vi cấp thấp như chặn nhà được chứ?]
[Chặn nhà là hành vi cấp thấp, nhưng Lưu An đã khích đểu trước, hắn ta đáng đời, đáng đời lắm!!!]
[Lần này tôi đứng về phía EOG.]
Sau khi chơi bảy trận trong hai tuần thì cuối cùng EOG cũng có thời gian nghỉ ngơi.
Liên minh không còn là người, lập tức sắp xếp cho họ phiên livestream để PR.
Hơn nữa, để khuyến khích và kích thích tham vọng bán hàng của họ, một nhóm kiểm soát đã được bố trí đặc biệt cho họ.
—— Là VCB.
[Nhóm kiểm soát?] Time chế nhạo trong nhóm [Họ rất mạnh về livestream bán hàng à?]
Triệu Bắc Nam quăng một cái nhãn dán oán hận khóc lóc ra, nói: [Thật sự rất mạnh. AD của đội họ từng là một streamer bán hàng chuyên nghiệp]
Cả team đột nhiên yên tĩnh như bầy gà con.
Một lúc sau, Triệu Bắc Nam lại mở một video khác ghi lại cảnh AD nhà VCB livestream bán hàng.
Tâm lý Time sụp đổ: [Moá, AD nhà bọn cũng quá lợi hại đi?]
Trần Hiệt vừa mới dậy, nhấc điện thoại lên thì thấy tin nhắn của nhóm là 99+
Vào nhóm chat thì thấy Time đang khen AD của người khác, anh cũng không rề rà mà trả lời ngược lại: [AD nhà tôi lợi hại hơn]
[Time:?]
[North:??]
[Cloud: Bé Đề cũng biết livestream bán hàng à?]
Giang Đề ngoi lên.
[JT: Huyên thuyên đừng kéo tôi vào @Daddy Công Chúa]
Các đồng đội cười khùng như chó điên.
Một lát sau –
[Daddy Công Chúa: Bạn nhỏ có uống nước đậu xanh không? Dì không có ở đây nên anh sẽ làm cho em]
Ba đồng đội lập tức quăng một nhãn dán khinh bỉ cùng một lúc.
[Time: Anh Hiệt, giữa anh với fan vợ của bé Đề thì khác nhau ở đâu vậy?]
[North: Mỗi ngày đội trưởng đều quyến rũ AD đường Bot của tôi. Thật đáng ghét quá hà]
[Cloud: Rất tốt, tôi đồng ý cuộc hôn nhân này]
Giang Đề dậy sớm và đang vuốt ve mèo trong vườn.
Cậu cho Lộ Lộ ăn nửa lon cá rồi lại nhấc điện thoại lên chậm rãi gõ phím.
[JT: Cho thêm đường @Daddy Công Chúa]
Một lúc sau, nhóm của team tràn ngập hình ảnh vàng kè của chanh.
Trần Hiệt nhếch môi, ném điện thoại lên bàn sạc pin rồi mặc quần áo thường ngày đi xuống làm nước đậu cho bạn nhỏ.
Ngay khi vừa đi xuống tầng một thì anh thấy một cảnh tượng kỳ lạ trong phòng khách.
"Mấy người đang làm gì vậy?" Anh không hiểu hỏi.
.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....
•Thấy bảo bên VN mình cũng đang rét rồi nên mọi người chú ý giữ ấm cơ thể nha. Đừng để cảm lạnh như mình. Uể oải lắm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]