Edit: Dế Mèn
------
Ngón tay Lệ Cảnh Trình mơn trớn hình xăm ở bụng cô: “Cái gì đây?”
”Hình xăm, không nhìn ra sao?”
”Hình này có ý nghĩa gì không?”
Vinh Thiển tựa lên thành giường; cô không muốn nói.
Đó là vết sẹo rất sâu, rất sâu trong lòng.
Đầu ngón tay Lệ Cảnh Trình cẩn thận vuốt ve hình xăm mới phát hiện bụng cô có một vết lồi thô ráp, nói cách khác, hình xăm này giấu một vết sẹo bên dưới.
Vinh Thiển đè tay anh lại: “Bốn năm trước, vì để che dấu vết nhơ mà đời này tôi không thể quên, nên tôi đã xăm nó.”
Bốn năm trước?
Lệ Cảnh Trình bất động, anh nhìn hình xăm của Vinh Thiển chằm chằm như người mất hồn. Ánh mắt lạnh giá làm người ta thấy sợ hãi: “Là ai?”
Lời của Vinh Thiển làm anh nhớ lại cái đêm không thể nào quên nhiều năm trước.
Vinh Thiển giơ cánh tay lên che khuất tầm mắt, giọng nói đầy căm hận: “Bất hạnh đó đã phá hủy tình yêu đẹp nhất đời tôi, giữa lúc tôi nghĩ mọi chuyện đang tiến triển tốt đẹp thì hắn ta đã hủy hoại tôi hoàn toàn, hoàn toàn!” Vinh Thiển không khỏi xúc động, bàn tay dưới chăn cũng nắm chặt lại, cô không muốn nói thêm nữa: “Lệ Cảnh Trình, chúng ta là do nhu cầu của hai bên nên mới ở cùng nhau, anh còn quan tâm quá khứ của tôi làm gì?”
Lệ Cảnh Trình không thích cô dùng ba chữ “do nhu cầu” để nói mối quan hệ của bọn họ.
”Hoắc Thiếu Huyền che chở em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/2023727/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.