Vinh Thiển nghe thấy nhắc tới chuyện từ bốn năm, ngực bỗng nhiên đau nhói, vẻ kinh sợ phảng phất trên gương mặt nhỏ nhắn đang dần tái nhợt.
“Vậy đã chúc mừng xong, hẳn là có thể đi rồi.”
“Không mời tôi đi vào ngồi một chút sao?”
“Tôi ăn cơm xong, muốn nghỉ ngơi”
“Vinh tiểu thư, là đang phòng bị tôi sao?”
Vinh Thiển vô thức lui về phía sau. Thân hình cao lớn của Hoàng Phủ tứ thiếu áp lại gần, “Lần này tôi đến Nam Thịnh, biết được tin tức tốt này, cũng không có ý gì khác, chỉ là muốn chúc mừng cô. Dù sao, sống trong quá khư lâu quá, cũng không tốt.”
“Anh có ý gì?” Vinh Thiển cao giọng hỏi
Lệ Cảnh Trình ngắt điện thoại, gọi điện đến số của Vinh Thiển, cô lại để điện thoại trên tủ đầu giường, không mang theo bên người. Lệ Cảnh Trình lập tức trở về Đế Cảnh.
Bộ mặt Hoàng Phủ tứ thiếu luôn luôn duy trì vẻ tươi cười vừa đúng mực. Nếu tinh ý, vẫn có thể nhìn ra ý tứ sâu xa trong ánh mắt của anh ta.
“Ý của tôi là cô cùng Lệ thiếu có đứa nhỏ, chính là có cuộc sống mới. Quá khứ của cô, tôi vừa đến Nam Thịnh… đã có nghe qua một chút.”
“Anh dám điều tra tôi?”
“Tôi điều tra cô làm cái gì? Chỉ là tình cờ nghe thấy mà thôi.”
Từ sau lưng Vinh Thiển, người giúp việc nhanh nhẹn bước đến, ánh mắt nhìn Hoàng Phủ tứ thiếu đề phòng: “Vinh tiểu thư, mau vào phòng đi, ở bên ngoài lâu quá không tốt.”
Vinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/2023688/quyen-2-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.