Edit: Lưu Tinh
-----
Xe rất nhanh đi tới bệnh viện, vú nuôi và Thẩm Tĩnh Mạn cùng ngồi trên xe.
Lệ Cảnh Trình đã chuẩn bị tốt phòng sinh, anh ôm Vinh Thiển đi vào. Bác sĩ và y tá liền rất mau đã đến, kiểm tra một hồi rồi thông báo: “Không có việc gì, vẫn chưa sinh đâu, nhưng trước mắt ở lại nơi này để theo dõi.”
Mới hơn bốn giờ chiều, Vinh Thiển khẩn trương nằm ở trên giường. Bác sĩ an ủi cô: “Bây giờ còn chưa đau bụng sinh, đợi khi có cảm giác đau một thời gian, tôi sẽ tới nữa.”
Lệ Cảnh Trình thấy Vinh Thiển gật đầu, anh đứng ở bên giường: “Nhất định phải sinh tự nhiên?”
”Ừm.”
Bác sĩ cười cười: “Hiện tại rất nhiều phụ nữ không chịu sinh tự nhiên, sợ đau, cô thật có dũng khí.”
Vinh Thiển xoa xoa bụng: “Tôi muốn thử xem, nghe nói sinh tự nhiên vẫn là tốt hơn.”
”Mau chuẩn bị cơm chiều cho Vinh Thiển đi, phải ăn nhiều cho có sức.”
Bữa cơm tối nay, Vinh Thiển ăn thật nhiều, vừa mới nằm xuống không lâu, mơ hồ liền cảm thấy bụng truyền đến một trận co rút đau đớn, thấy choáng váng.
Lệ Cảnh Trình thấy cô ấn bụng: “Đau bụng sinh sao?”
”Có chút cảm giác đau...”
Nhưng hiển nhiên chưa đến lúc đó, bác sĩ cũng phải chật vật chạy đến xem mấy lần..
Cho đến tận trưa hôm sau, Vinh Thiển có cảm giác đau hơn rất nhiều, mồ hôi theo hai má chảy xuống không ngừng.
Bác sĩ đưa tay xuống dưới chăn kiểm tra: “Nhẫn nại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/2023668/quyen-2-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.