Edit: Dế Mèn
-----
Vinh Thiển xoay người, bình tĩnh nhìn về phía anh: “Tôi biết anh trước giờ luôn nói không tính toán gì hết, nhưng hôm nay tôi thật sự phải đi.”
Nỗi đau trong tim Lệ Cảnh Trình cứ lan dần. Anh cầm một album ảnh bước tới trước mặt Vinh Thiển: “Em thật sự không luyến tiếc con ư?”
”Tôi luyến tiếc.”
Sắc mặt Lệ Cảnh Trình thả lỏng, anh cho rằng cô chỉ lại bộc tính thôi, lại muốn gây sự một trận thôi.
Anh ngồi lại xuống chỗ của mình, đưa album nhét vào tay Vinh Thiển: “Mấy tấm này đều là tôi chọn, em coi một chút đi.”
Vinh Thiển lật giở từng trang một ra. Gạo Nếp rất thích cười, hầu như tấm nào cũng đều nhoẻn miệng cười, nước bọt cứ chảy ra.
Tâm tư Lệ Cảnh Trình là rất rõ ràng, anh muốn dùng con gái để giữ cô lại.
Vinh Thiển ôm chặt album ảnh vào trong ngực. Cô cúi đầu, mái tóc rất dài che khuất ảnh bìa của album, tấm ảnh chụp khuôn mặt trắng trẻo mềm mịn của con gái.
Trong lòng Lệ Cảnh Trình vẫn còn hoảng sợ, nhất là một câu ‘Tôi phải đi.’ vừa rồi của Vinh Thiển vẫn khiến tim anh run rẩy.
Cô để album xuống bên cạnh: “Anh đã nói, chỉ cần tôi muốn đi, có thể đi bất cứ lúc nào.”
”Em rốt cuộc có ý gì?” Lệ Cảnh Trình trầm giọng.
”Tôi muốn mang Gạo Nếp theo!” Vinh Thiển căng thẳng nắm chặt hai bàn tay. Cô biết khả năng Lệ Cảnh Trình đồng ý còn không được một phần vạn, nhưng cô vẫn mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/2023659/quyen-2-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.